Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Kí ức


Khoảng trống nào trong đó nỗi nhớ được đặt tên,
Miền ký ức ngày ta hò hẹn
Trên con đường xào xạc lá me bay
Vương trên tóc cánh lá me xanh,
Hương tóc em nồng nàn theo gió.
Anh kiếm tìm trên phố ngày xưa,
Đâu dáng em phất phơ áo lụa
Để bay giờ lạc mất nửa hồn anh.

Tổng hợp những bài thơ chế về con gái


Thơ Chế Con Gái !
( nghiêm cấm đàn bà con gái lảng vảng)

Con gái chẳng thích nhận sai 
Hay to mồm cãi dù sai rành rành.
Con gái rất thích nói quanh 
Tính thì đỏng đảnh làm anh phát buồn.
Con gái lắm chuyện để buôn 
Chuyện nhà cũng kể... thật buồn làm sao.
Con gái ra vẻ làm cao
Ta đây xinh đẹp... anh nào xứng đôi.
Con gái... tôi đã nói rồi
Dù hư như vậy nhưng rồi... cũng quen!!

=============
10 THƯƠNG DÀNH CHO CÁC GIRL


Một thương em trắng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình 
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bảy thương răng tựu hàng rào
Tám thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo.

=============

Gái xưa thủ tiết chờ chồng
Gái nay thủ tiết chờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng
chuồng ".
Gái xưa ăn nói dịu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đã mê
Gái nay nh́ìn kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận dỗi bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi
nhìn...


Con trai và con gái


con trai bậc đại trượng phu
con gái chỉ khóc tutu cả ngày
con trai thấy việc làm ngay
con gái thấy việc nay làm... mai xong
con trai nói trong là trong
con gái trong đục lòng vòng khó nghe
con trai kết bạn kết bè
con gái thì lại chia phe lạ kì
con trai giận thì bỏ đi
con gái mà giận cho chàng Goodbye
con trai có chịu ăn quà
con gái có chịu tha cho quán nào
con trai sao để trên trời
con gái thì lại gối sao đầu giường
con trai thương nói là thương
con gái thương ghét ra chiều tính suy
con gái thật chẳng ra gì lại
còn rất thích so bì tài năng
nhưng các nàng có biết chăng??
con trai ko thích nói năng gì nhiều
ví chúng tui cũng rất yêu
chị em phụ nữ,nên nhiều lần thua


Đàn Ông & Đàn Bà


đàn ông là những vị thần
đàn bà là lũ cù lần dở hơi
đàn ông toàn bậc chịu chơi
đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
đang ông xe máy ô tô
đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
đàn ông tính chẳng sợ chi
đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
đàn ông hàm én râu hùm
đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
đàn ông uống rượu rất phê
đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
đàn ông tiếng nổi như cồn
đàn bà như lũ du côn ngời đường


Một số bài thơ khác


thượng đế sinh chi lắm các bà
gieo rắc kinh hoàn đến chúng ta......
Con gái bây giờ khó mà ưa
Móng tay xanh, tím, quá dư thừa
Tóc vàng môi đỏ, lông mi giả
Guốc cao áo ngắn hở bụng mà
Hai tai thì đục ba bốn lỗ
Lỗ rốn cũng đem cấm dây đồng
Nói chuyện tưởng chừng như pháo
nổ
Con gái bây giờ ... Có như không !(Vỗ tay!!!)

=============

Con gái thời nay thật lạ đời
Bóng đá, đấu vật gì cũng chơi
Võ thuật, quyền anh rồi bắn súng
Thuốc lá, bia rượu cũng ăn chơi

Con gái thời nay cũng thích phơi
Quần đùi áo lưới khắp mọi nơi
Kêu ca nam giới đòi bình đẳng
Nhưng mà cởi trần chẳng dám
chơi.

=============

Con gái là họ nhà heo
Ô mai , kẹo mút chạy theo ầm ầm
Lại còn bánh cuốn cả mâm
Bụng còn ních cả một " hầm " bánh khoai
Con gái là họ nhà nai
Khi thì ngoan ngoãn cụp tai bên chàng
Khi thì giận dữ đì đoàng
Con nai bỗng hóa thành hai con chằn
Con gái là chúa tham ăn
Táo , mơ , mận , ổi... đầy ngăn suốt ngày
Con gái là lũ mặt dày
Một khi nổi cáu giật ngay " khúc dồi"
Con gái là chị cú hôi
Ra đường chải chuốt nước hoa mù trời
Con gái là chú vịt giời
Cha nuôi mẹ dưỡng rồi bơi tít mù
Con gái là chiếc xe lu
Một khi cáu giận thì phu vãi hàng 
Con gái là chúa ngang tàng
Quay bài bắt được phũ phàng vẫy đuôi
Cái miệng chẳng lúc nào nguôi
Bực mình 1 cái đớp ruồi chết tươi
lúc nào miệng cũng nói cười
Nhưng làm thì lại đã lười còn rên 
Con gái là chị kền kền
Một khi cáu giận 10 tên chẳng nhằm Cái mặt như bị dao băm
Vậy mà cứ mãi vênh cằm ra oai
Mình tròn như thể củ khoai
Ra đường vẫn cứ khoe hoài... eo thon
Con gái là cái... con... con...
Muốn nói cho hết thì còn mệt hơi
Vài lời nói chỉ để chơi
Nó mà biết được tời bời thịt xương!!!



GÁI XƯA THÌ ĐÃ XƯA RỒI
GÁI NAY XẤU QUẤT CỨ ĐÒI ĐƯỢC YÊU
GÁI XƯA KHÔNG DÁM LÀM LIỀU
GÁI NAY HỎI TỚI YÊU LIỀN THÍCH HÔN ??



Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con
nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao
hững hờ!!! Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao
lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!



con gái ngày nay chán wá hà
giàu thì dô được, nghèo thì xa
ăn nói dô duyên, thui thầy chạy
ở nhà làm biến mẹ cha la
ra ngoài ăn diện giống con ma
màu đỏ màu đen phát ớn à
bếp núc hổng lo, lo mua sắm
shopping thì giỏi, giỏi bán nhà
mai mốt có chồng chồng sẽ chửi
đồ con gái gì mà wá lười
chẳng biết làm gì chỉ biết ăn
ăn rùi ra chợ giả đười ươi
con gái thơì nay thiệt đáng cười



Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàng đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin



Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài "tình ca". Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi. Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ "dáng ngọc" tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho "bye" ra rìa.

Chuyện Nàng "Ca Xỉ" 

Trung Dũng 

Ngó lên sân khấu chói chang
Thấy ngang bóng dáng một nàng nữ nhi.
Lâu rồi có dịp dự thi
Nàng quyết "giựt" giải... nhất nhì mới "oai". 

Trong nàng cũng có chút... "tài":
"Tài lanh, tài lẹt" và tài... hát nhăng!...
Nàng vừa cao giọng hát vang
Khán giả... rên rỉ râm ran không ngừng. 

Trong lên thoáng thấy nàng... mừng
Vì nàng cứ ngỡ họ đương khen mình
Lòng nàng thêm chút tự tin,
Tăng thêm "công suất" trời sinh ngày nào. 

Tội ban giám khảo làm sao!
Ngồi trên hưởng đủ... giọng gào "mê ly"
Khán giả cũng chẳng sướng chi,
Ném "tiêu" màng nhĩ, sầu bi "nễ nào" (Nói láy) 

"Chú cuội" ở tít trời cao
Vậy mà cũng phải... trốn vào trong mây! 

=========
Chuyện Cô Nương và... Mụn! 


Cô nương thuở còn mười sáu
Mặt tươi như bóc hột gà
Ðột nhiên tới năm mười bảy
Cái gì nó nổn trên da! 

Ðầu tiên chỉ đôi ba chấm
Nương soi gương buổi hai lần
Lần hồi tới năm bảy chấm
Nương đi đâu cũng trùm khăn! 

Còn chi là duyên con gái
Hình như cả phố nhìn mình
Nửa đêm nương ngồi bật dậy
Soi gương nặng sạch sành sanh 

Sớm mai nương rờ quanh mũi
Chỗ u, chỗ cục, chỗ lồi
Nương cúp luôn hai buổi học
Bạn bè kéo đến rỉ tai... 

Nương khiêng về nhà một giỏ
Dưa leo, kem, thuốc, hột gà
Sáng đắp, chiều bôi, tối xức
Vở bài không quý bằng... da! 

Bây giờ cô nương ra phố
Con nít theo sau một đoàn!
Bây giờ cô nương tới lớp
Nghe giảng như người cung trăng! 

Thơ tình: Kí ức


Có một ngày em trở lại tìm anh
Bay trong gió mái tóc xanh ngày ấy
Nhưng đôi mắt thơ ngây không còn nữa
Đã nhuốm màu buồn của một thuở yêu nhau
                            ******
Có một ngày em trở lại tìm anh
Góc phố ngày xưa giờ xanh màu năm tháng
Đôi chân lang thang anh vô tình bị lạc
Giữa những kỷ niệm của một thời ngây ngô.

Tay trong tay,em đi cùng người khác
Và trái tim anh bỗng dưng lạc nhịp
Miệng thì cười nhưng tim lại nhói đau.
                            ******
Có một ngày ta chẳng còn tìm nhau
Trái tim anh giờ giành cho người khác
Cô ấy không xinh và thông minh vừa đủ
Nhưng cô ấy yêu anh bằng cả một tấm lòng.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Thơ buồn tàn tro



Em đi để lại con đường
Hàng cây đứng đó bên đường chơi vơi
Gió lay từng chiếc lá rơi
Cơn mưa mùa hạ cuối trời đìu hiu
Ngày xưa em thật mĩ miều
Hào hoa hương sắc ít nhiều đẹp đôi
Ngày xưa em đến bên tôi
Như làn gió nhẹ cho tôi phiêu bồng
Duyên tình ấp ủ những mong
Tình sâu nghĩa nặng trong lòng còn ghi
Bây giờ em đã ra đi
Sang sông để lại sầu bi tim nầy
Mong sao hoa lá cỏ cây
Bốn mùa tươi tốt từ đây tới già
Còn tôi nhớ mãi tình xa
chôn vào kỷ niệm tình ta với người
bao giờ cây chết lìa đời
mới thôi không đứng dưới trời đợi em .

Ta gửi cho ai


Ta gởi vào đây, chút ngọt ngào
Gởi tình muôn lối, mộng chung đôi
Gởi em tất cả, những bồi hồi
Để mai phương ấy, người đẹp đôi
Ta gởi vào mây, chốn xa xôi
Gởi đi tất cả, những mặn mòi
Gởi lại cho ta, chút đơn côi
Để ta trở lại, kiếp hoa rồi
Ta gởi cho ai, ngày đẹp nắng
Gởi giọt sương mai, đọng hương lài
Gởi em một chút, tình nhạt phai
Để ta còn có, một ngày mai
Ta gởi cho đời, những sớm mai
Gởi em tron kiếp, những đêm dài
Gởi tình ân ái, gởi tương lai
Để ta sưởi ấm, lòng lữ khách
Ta gởi cho em, gởi trọn đời
Gởi đi tất cả, những chơi vơi
Gởi xong ta lại dệt mộng đời
Để ngày mai đó đất thơm hơi./.

Qua rồi


Qua rồi cái tuổi đôi mươi
Qua rồi cái tuổi hay cười mộng mơ
Qua rồi cái tuổi dại khờ
Qua rồi cái tuổi đợi chờ được yêu
Qua rồi vách là cột xiu
Qua rồi nắng sơm mưa chiều chân quê
Qua rồi năm tháng ê chề
Qua rồi những buổi đi về lẽ loi
Qua rồi cuộc sống đơn côi
Qua rồi những buổi trăng soi lạnh lùng
Qua rồi hỡi khách tình chung
Qua rồi ngày ấy ung dung tung hoành
Qua rồi em có biết không
Qua rồi những buổi chiều đông một mình
Qua rồi những giấc mơ xinh
Qua rồi một kiếp chung tình sắc son
Qua rồi tuổi trẻ đâu còn
Qua rồi hương sắc mỏi mòn tàn phai
Qua rồi những buổi sớm mai
Qua rồi một thuở đắm say mộng lành
Qua rồi nắng ấm trời xanh
Qua rồi ngày ấy duyên lành đắp xây
Qua rồi nhưng vẫn còn đây
Qua rồi nhưng thấy mắt cay lệ nhòa.

Tâm sự kẻ độc thân


Độc thân buồn lắm ai ơi
Nhưng mà được cái thảnh thơi cuộc đời
Không mơ những chuyện xa vời
Biết ngày mai đó cuộc đời ra sao
Sáng ra thịt nướng bún xào
Chiều về cơm bụi cháo rau lề đường
Một mình một ngựa vững cương
Ngao du khắp chốn thiên đường nơi đâu
Đôi khi có chút buồn rầu
Nhưng mà chuyện vặt chẳng sầu được ta
Ngày sau ai chẳng ra ma
Bây giờ còn sống thì ta còn làm
Rượu bia, bia rượu chẳng ham
Tại vì tiếp bạn phải làm ít ly
Độc thân vui tính nhiều khi
Đêm về lặng lẽ tức thì buồn hiu.