Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Khóc ChiỀu Thu


Khóc đi em cho vơi bao tủi nhục 
Quên tội tình quên cái thuở xa xăm 
Cuộc tình xưa giờ hun hút mây ngàn 
Em hãy khóc thương lần ta lầm lỡ 

Khóc đi em khóc thiên đường sụp đổ 
Mộng mơ nào chỉ là giấc phù du 
Tỉnh cơn mê lòng ta đã rã rời 
Thôi tiếc nhớ làm gì một cơn ảo 

Khóc đi em thương mùa Thu lá đổ 
Thương rừng già, thương tiếng hát của chim 
Thương cây xanh, từng chiếc lá úa vàng 
Thương con suối tưởng hoài con nai nhỏ 

Khóc đi em thu này sao dài lạ 
Có môt ngươi vẫn ngồi đón mùa Thu 
Nhưng Thu đi, Thu đến đã mấy mùa 
Em hãy khóc thương mùa Thu chờ đợi 

Trăng...



Em sắp về chưa, Trăng sắp lên 
Bóng tối ngoài kia đang xuống dần 
Đầu Thu gió thổi buồn chi lạ 
Lên nhé trong tôi phút đợi chờ! 

Em sắp về chưa, Trăng đang lên 
Thơ thẩn mình tôi với đêm này 
Nửa vầng Trăng khuyết còn xa vắng 
Nên nửa hồn tôi gửi theo người 

Em sắp về chưa, Trăng đã lên 
Ánh Trăng êm ả phủ núi đồi 
Nửa vầng Trăng khuyết...không còn khuyết 
Sao nửa hồn tôi vẫn dại khờ 

Em sắp về chưa, Trăng sắp tàn 
Gió Thu man mác, ánh Trăng tàn 
Nửa hồn khờ dại còn ở lại 
Tôi vẫn ngồi đây đợi em về 

Em sắp về chưa, ngày sắp về 
Tôi còn lưu luyến mảnh Trăng Thu 
Còn nghe thương nhớ đêm cô quạnh 
Một thoáng vấn vương chợt trở về 

Em sắp về chưa, ngày đang về 
Hết rồi một tối, tôi ... với tôi 
Ngoài kia nắng sớm buông trên lá 
Những giọt sương khuya rơi ngậm ngùi 

Em sắp về chưa, ngày đã về 
Gió thu xao xuyến cõi lòng tôi 
Đong đưa giọt nắng buồn hiu hắt 
Vài chiếc lá rơi một góc trời 

Em sắp về chưa, ngày sắp tàn 
Tôi ngồi lặng lẽ giữa chiều Thu 
Tình ơi! Ngoan nhé! Thôi hờn dỗi 
Em hỡi! Về đây tôi mong chờ 
.................................................. .... 
Em sắp về chưa, Trăng sắp lên... 

Đầu Thu, 10.1999 

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Thơ buồn mùa đông buồn



Thế là lại đến mùa đông 
Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây. 
Em vui đùa rỡn với mây 
Lối xưa gió hú có hay tôi buồn. 

Biển khơi sóng vỗ dập dồn 
Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu. 
Chân trời xa tít về đâu? 
Sao không lên tiếng một câu yên lòng. 

Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng 
Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi. 
Khói lam chiều tím lưng đồi 
Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu. 

Đông về giá lạnh đìu hiu 
Tái tê nhịp bước cô liêu một mình. 
Vắng em chỉ bóng không hình 
Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang.

Trung Dũng

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Thơ tình Trăng thu



Chiều tàn...sùi sụt tiếng mưa rơi

Nhớ ai không nói được thành lời
Trăng thu ẩn hiện mây che khuất 
Chị Hằng thổn thức dạ đầy vơi...



Chú Cuội buồn nấp ló trong mây
Cuội xuống cùng ta cạn chén này!
Góc phố xôn xao đàn trẻ nhỏ...
Ta ngồi độc ẩm chút men cay....

ST: LeTranMinh Blog

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Có thể một ngày


Có thể một ngày anh sẽ hết yêu
Em của ngày xưa anh chờ đợi
Cuộc sống bình yên trôi qua vội
Trải nỗi buồn sâu thẳm trái tim
Có thể một ngày anh sẽ hết mơ
Về em trong chiều mưa đổ
Lặng bước chân qua từng con phố
Gạt đi dần nỗi nhớ trong anh
Có thể một ngày em hẹn anh
Nhưng không phải như thời áo trắng
Anh chờ em buổi chiều vắng lặng
Còn gì những kỉ niệm đã qua!
Có thể một ngày em mặc áo hoa
Anh chụp ảnh cùng nhưng không là chú rể
Em vẫn cười, cười dịu dàng như thế
Lúc đó rồi liệu anh có còn yêu?
Nhưng một ngày anh cũng sẽ yêu
Và người đó không còn là em nữa
Xa rồi em… Tình yêu một nửa
Trả lại cho anh một nửa tình yêu…

Mùa thu không em


Anh gửi vào gió chút yêu thương
Khi mùa đông không về quanh đây nữa
Cơn gió lạnh se sắt tâm hồn lạnh
Chiều nghiêng mình bên ngõ vắng xôn xao
Gió ước ao một lần ôm trọn lá
Lá xa cành bỗng chốc hoá tinh không
Cây hao gầy khép mình bên thu cuối
Lá xa rồi cây biết phải sao đây?
Chuyện lá cây như bản tình dang dở
Của năm nào anh viết tặng riêng em
Tháng năm xanh ít nhiều phai màu bạc
Xa em rồi! Phím đàn cũng lặng câm
Từng đêm vắng lang thang góc phố nhỏ
Anh tìm về nơi nỗi nhớ yêu thương
Của hoàng hôn một thời rực rõ
Của một ngày rạng vỡ yêu thương…!!!

Thơ tình Cô đơn


Thôi kệ ta đi
Ngoan nào nước mắt
Cớ gì phải khóc
Khi người xa xôi…

Thôi kệ…chia đôi
Người về phía trước
Còn ta bước ngược
Cuối miền không nhau

Gọi hồn thương đau
Về ru tình lỡ
Ừ thì dang dở
Ừ thì phai phôi…

Thèm giọt đắng môi
Cho lòng nghiêng ngả
Thói đời lơi lả
Ta còn ta thôi…