Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Thơ buồn Niềm riêng


Có nỗi niềm riêng không nói nên lời
Ta thờ thẫn giữa dòng đời nghiệt ngã
Níu ngày qua , ôi tháng ngày êm ả
Thời gian ơi  sao ngươi quá vô tình !

Xót xa nhiều nên cứ mãi lặng thinh
Đêm hun hút ôm chính mình bật khóc
Bao dấu yêu , bẽ bàng trong phút chốc
Tan tác bay lơ lửng cuối chân trời

Mỗi đêm về nghe lạnh lắm tình ơi !
Lang thang mãi phố khuya buồn xa lạ
Thả bước chân nghe hồn mình rệu rã
Giọt đắng trào.....làm nghẹn cả buồng tim .

Phương Nghi

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Thương lắm miền Trung ơi



"Ai ơi thương lắm miền Trung
Năm nào cũng vậy bão bùng ập vô
Gió lùa đổ lúa mất ngô
Nước lên gà lợn mọi đồ cuốn theo
Nhà tranh vách lá đã nghèo
Trẻ thơ ánh mắt trong veo thương lòng
Miền Trung nơi ấy cầu mong
Bão nhanh qua để nắng hồng ánh dương
Miền Trung máu thịt yêu thương
Bão qua Nam Bắc hai phương hướng về" 

Thơ cảm động chia sẻ bão lũ miền Trung ruột thịt rất hay


Đất nước tôi như một con tàu
Mũi thuyền rẽ sóng, Mũi Cà Mau…

Ai đó nói…
Đất nước tôi như một con rồng
Đầu rồng phía Bắc cổ vươn cao.
Từ hai phía, miền Trung ơi ở giữa.
Tan nát lòng mỗi năm bão đi qua.

Dài rộng thế mà nhỏ nhoi trước bão
Chẳng năm nào không tàn phá quê tôi
Trong biển nước mà cạn khô dòng nước mắt.
Biết thế lâu rồi nhưng chưa thể đổi thay
Nào hồ chứa, nào quy trình xả lũ.
Đến lúc nào đây, Quê có được yên bình…

Đời ngắn ngủi và mong manh biết mấy
Khoảnh khắc biệt ly như tia chớp của trời.
Vừa tàn nhẫn vừa như là thương hại
Để lại sau sau lưng bao hệ lụy cho đời.

Miền Trung ơi, năm nay… bão lại về
Điệp khúc ấy, mỗi khi nghe, lòng quặn thắt
Lại nước mênh mông, lại tan nát cửa nhà
Nhiều số phận xuôi theo dòng nước lũ

Nhiều gia đình mất mát người thân
Những bà mẹ mất con trong gang tấc
Cha mất con, những người vợ mất chồng
Không thể nào tin và có thể nào tin…

Đau đớn tột cùng, nước mắt chảy vào tim
Còn chưa đủ hay sao hỡi Trời cao Đất thẳm?!
Hãy để cho quê tôi một chỗ đứng an toàn
Để nước mắt không còn rơi xuống nữa
Để mẹ và các em tôi có cuộc sống yên bình

Tôi tha thiết mong các nhà khoa học
Gắng sức tìm ra một giải pháp vẹn toàn
Để cứu lấy những người dân khi bão lũ
Tôi rất sợ một điều xưa cũ:
Ủng hộ miền Trung sau cơn bão “Số nhiều”

Mặc dù vậy, tôi cũng xin tha thiết…
Mong mọi miền quê chia bớt nỗi đau này
Các nhà tài trợ, các doanh nhân thành đạt
Những tấm lòng hảo tâm, không cứ giàu nghèo

Cùng san sẻ giúp miền Trung lành lại
Sau cơn bão của thiên nhiên đến cơn bão cuộc đời
Tươi tốt lại tình yêu thương quên lãng
Có vẻ dần vơi trong cuộc sống vội vàng

Nhanh đắp lại sông tình đời đang cạn
Chắt chiu dần, chẳng mấy sẽ đầy thôi
Tôi xin gửi tấm lòng vào bài thơ viết vội
Miền Trung ơi! Đau đớn sẽ lắng dần... 

Ai nói sợ mùa đông


Trên con đường mùa đôngCây không còn lộc biếc
Con chim ngừng tiếng hót
Nằm trong tổ trú đông.
Dạo trên phố mùa đông
Đoàn người đi vội vã
Ai cũng thật hối hả
Để mau quay về nhà.
Trên bờ sông mùa đông
Vài đôi tình nhân đứng
Nép mình như gần lại
Sợ gió lạnh ùa về.
Khi qua nhà mùa đông
Bữa cơm thật đầm ấm
Mọi người thật đông đủ
Khi mùa đông đã về.
Dạo qua chợ mùa đông
Ngọn lửa hồng nồng ấm
Những người đi buôn bán
Chia sẻ chút hơi nồng.
Nếu không có mùa đông
Sao biết tình nồng ấm
Sao biết được giá trị
Dù rất đỗi bình thường.
Nếu không từng vấp ngã
Sao biết được thành công
Nếu không từng lạnh giá
Sao biết nắng mai hồng.
Đừng nói sợ mùa đông
Phương Thảo

CHỚM ĐÔNG





Nắng đã phai rồi...! Đông tới chưa?
Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa
Hàng cây lá rụng đìu hiu gió
Dãy phố ai về lất phất mưa
Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ
Buồn vương mái ngói hạt sương thừa
Mơ màng non nước bình yên nhỉ
Chẳng biết đông này có giống xưa

Minh Đức

Sầu Đông





Lá đợi xa cành giữa lặng im
Núi non man mác bởi sương chìm
Mây trùm mặt đất hư hao nắng
Gió cuộn phương trời dáo dác chim
Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ
Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm
Thu qua đông tới hồn cô độc
Mới nhận ra mình lạnh nhói tim

Minh Đức

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Thơ tình: Xin em đấy


Đừng có nói với anh rằng em:
Mang tình yêu mình đi chôn nhé
Tình thì lớn như trời như bể
Chôn ở đâu cho hết tình đời?
Em đừng làm như thế em ơi!
Xin em đấy đừng làm anh sợ nữa
Đời người ta đâu một lần tan vỡ
Mà cứ mang đi chôn lấp trái tim mình
Đứng lên em và hãy can đảm lên
Yêu đi nhé và tin đi nhé
Còn biết yêu là con tim em sẽ
Hát vang trời yêu đấy em ơi!
Chẳng biết nói gì với em – Thế thôi!
Là con gái xin đừng đa cảm quá
Hãy vui lên yêu đời lên em nhé
Hạnh phúc lại về sưởi ấm trái tim em