Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Thơ tình Giáng Sinh ( Noel)


Xưa bài thơ tình Anh viết thâu đêm
Nay vẫn thơ đầu dành riêng Em đó
Trời phương xa Giáng Sinh về cuối ngõ
Anh một mình nghe gió gợi lời thơ...

Mấy lời thơ Anh đùa cợt vu vơ
Gửi cho Em, chờ giận hờn nũng nịu
Thơ viết xong nhưng cuối lời lở điệu
Để tình thơ êm dịu buổi ban sơ...

Tính đến nay bao là mấy bài thơ
Ta viết lên giữa ngày chờ tháng đợi
Dù những sáng sầu xa xôi dịu vợi
Hay những chiều vui đùa chợt cho nhau

Có những bài thơ trách vội cười mau
Cũng có cả những bài thơ sầu tủi
Lúc thơ vui ta phát cười rủ rượi
Khi thơ buồn ta an ủi cho nhau...

Giáng Sinh về nơi phương đó ra sao ?
Anh cũng hiểu những nổi đau thầm kín
Anh chỉ mong cho Em thôi bịn rịn
Vui với đời một quyết định tương lai...

Giáng Sinh này Anh nguyện mãi được say
Say trong thơ... ngấm men cay thầm lặng
Say trong tim... để hồn thơ bất tận
Say trong tình... bài thơ tặng riêng Em

___________*****___________

Ông già noel ơi


Ông già noel ơi
Noel đó, mong chờ noel đến
Để vui mừng đón một mùa giáng sinh
Đón tuyết trắng, đón món quà nhỏ tí
Cả ông già mặc đồ đỏ đi qua........ Ông ơi ông, sao không chờ cháu thức? Đề thấy ông cho biết ông ra sao
Ông lặng lẽ trao quà cho cháu bé
Món quà xinh và lòng thương con người.........

Lỡ hẹn mùa noel....


Ta nặn cho mình bằng bông tuyết trắng phau
Hương ngày cũ của mùa Noel trước
Cây thông già nua biết có còn ao ước
Về nụ cười quá đỗi ấm yêu thương

Tuyết vẫn vẩn vơ phủ lên những ngả đường
Nơi thánh giá tiếng chuông chiều vọng đến
Món quà năm nay thôi lại đành lỗi hẹn
Mong nơi nào người ấm tạm vần thơ

Gửi những tình yêu trên trần thế vu vơ
Mong hạnn phúc không thẹn lòng với Chúa
Ban phát nhân gian xóa lời nguyền muôn thủa
Bởi giáng sinh rồi - gom lại củi năm xưa...

Thêm một lần chúa xuống dương gian


Em hát lại bài thánh ca năm trước 
Thêm một lần chúa lạc bước dương gian 
Thêm một lần giữa những thênh thang 
Em dừng bước và quay dầu nhìn lại . . . 
Nỗi buồn nào em đánh rơi vương vãi 
Như dấu chân con tuần lộc lạc đường 
Có món quà nào cho những vấn vương 
Để ai đó giáng sinh này không khóc . . . 
Thánh đường vắng tiếng chuông chiều xa vọng 
Chúa bỏ quên bên góc giáo đường 
1 lời nguyện cầu cho những yêu thương 
Bỏ đi mất để bây giờ đã lỡ . . . 
Giáng sinh này xin giọt buồn đừng vỡ 
Đừng đợi mong lời nguyện ước ngày nào 
Quà tặng cho mình chỉ có những vì sao 
Dẫu đã biết noel nào cũng lạnh . . .

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Thơ buồn nhớ kỷ niệm xưa


Những lẵng hoa tim,trắng,vàng,đỏ
Đung đưa bên cử sổ phòng ai
Muôn sắc hoa gợi kỷ niệm năm nào
Nhớ sân trường ,hè phượng đỏ thắm màu

Nhớ những chiều dạo phố cùng nhau
Những tối ôn thi ,rộn tiếng ve sầu
Những ngày về nông thôn gặt lúa
Nhớ thời thanh xuân sôi nổi hào hùng

Nhớ những trận chiến rực lửa trên không
Xao xuyến trong lòng bao kỷ niệm
Gian khổ khó khăn,đạn bom không sợ
Hoa thắm màu ,thắm nỗi nhớ nhung

Cuộc đời ta như ảo ảnh hư không
Như gió thoảng,bóng chiều qua cửa sổ
Những lẵng hoa rung rinh theo gió
Tiếng chim khướu hót vang,tơ rối cõi lòng.


Minh Gương Nguyễn

Bài thơ chiều thu


Ngoài hiên mưa nhè nhẹ
Xam xám một khoảng trời
Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi

Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ

Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ

Trời thu chiều say say.

Bài thơ về tâm lý ngươi già


Tuổi già lạ lắm ai ơi !
Nhiều chuện buồn cười,nghe thật khó tin
Tuổi già lẩm cẩm hay quên
Kính đeo trên mắt,đi tìm khắp nơi
Tuổi già vẫn thích đi chơi

Thăm bạn cùng tuổi,thăm người thân quen
Tuổi già thèm bát canh ngon
Thích lời nói ngọt,thích con cháu chiều
Tuổi già cần được thương yêu
Con cháu hiếu thảo là liều thuốc tiên.

Tuổi già vẫn thích làm duyên
Thích được khen trẻ,thích quên mình già
Tuổi già vẫn hát tình ca
Vẫn thích nhảy múa,vẫn son đố mì
Tuổi già vẫn thích vân vi

Vẫn thích tình cảm,vẫn ta với mình
Muốn được mọi người quan tâm
Thích được trò chuyện,thích gần cháu con
Tuổi già ngồi khóc nỉ non
Chạm lòng tự ái,chẳng còn thích chi
Ai ơi chớ có nghĩ suy
Tuổi già vậy dó,đôi khi thất thường.

(sưu tầm)