Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Bông Hồng Vàn


Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ

Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật

Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc

Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha
                                  Nguyễn Đình Vinh 

Ngày xưa có mẹ


NGÀY XƯA CÓ MẸ

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm con muỗng cháo
Khi con đòi ngủ
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con
Ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ
Ngày thêm sợi bạc

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn
Vẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc
Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầu
Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
Nhưng cổ tích con
Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ
Thanh Nguyên

Xin cảm ơn mẹ


XIN CẢM ƠN MẸ!

Tuyết Nhi


Dâng lên mẹ những bông hồng thắm đỏ,
Tựa như dòng máu đỏ mẹ cho con.
Đã bao năm mẹ bương chải, hao mòn,
Nuôi con lớn, chỉ mong con thành đạt.

Cảm ơn mẹ một tình yêu bát ngát
Lúc con khờ trôi dạt chốn tha hương
Dang cánh tay mẹ che chở mọi đường
Và ôm ấp trong tình thương tuyệt đối.

Cảm ơn mẹ đã bao phen thứ lỗi,
Con dại khờ nông nổi đã bao lần
Tấm lòng vàng rộng mở chẳng phân vân
Và bảo bọc đỡ đần khi nguy khó.

Cảm ơn mẹ, Người là vầng trăng tỏ,
Dẫn soi đường mở ngõ đến tương lai.
Cảm ơn mẹ bao tháng miệt mài,
Cho con trẻ những ngày dài hạnh phúc!

----------------------------------------------------------------------

Mẹ kính yêu của con
mẹ có biết hay không?
ngày mà con buồn nhất
là ngày không còn mẹ

Mẹ là vì sao sáng
để con học hỏi và noi theo
mẹ là ánh trăng tròn
dẫn bước con khi con lầm lỡ
mẹ là thiên thần nhỏ
mang đến bao điều tốt đẹp cho con.

Nếu trên đời ko còn mẹ nữa
thế giới này buồn thảm biết bao nhiêu
xung quanh vắng lặng hoang tàn
màu đen vô tận thật là thảm đau
con như chim nhỏ lạc loài
không cha chẳng mẹ giữa biển người mênh mông.

Rồi ngày ấy có đến thật hay không
nếu con không có mẹ
giàu sang phú quý chỉ là hư vô
công danh lợi lộc mà chi
chỉ cần mẹ và chỉ mẹ trên đời mà thôi!

Về Bên Mẹ


* Về Bên Mẹ***
Trần Thu Hoài

Con lại về quỳ bên gối Mẹ
Đôi mi hờ ...khép nhẹ tuổi thơ
Tiếng hát Mẹ thoang thoảng ru mơ
Đôi tay mềm nhẹ vơ mái tóc.

Tim thổn thức và chợt như muốn khóc
Mẹ vỗ về ... hãy ngủ ngủ đi con
Tiếng hát ru ngày thơ ấu vẫn còn
Để mẹ hát cho con thơ mẹ ngủ

Con tim mẹ như thầm nhắn nhủ
Con dại khờ ...Chưa đủ lớn khôn
Nên dạ con ...khắc khoải bồn chồn
Và tâm hồn con ngây thơ lắm

Tôi nhìn Mẹ ...một cái nhìn say đắm
Khẽ mỉm cười ... rưng lệ mặn thấm môi
Và mẹ cười rồi ôm trầm lấy tôi
Một cảm giác ...Ôi sao mà hạnh phúc.

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Em đã hiểu


Em đã hiểu : Tình yêu từ đôi mắt
Vì thẹn thùng, nên thẹn mặt bỏ đi
Nhưng trong tim đã ghi đậm những gì
Lần đầu gặp _ Cớ chi lòng nhung nhớ !

Bỡi bất ngờ, nên lòng ta bở ngỡ
Muốn ngỏ lời _ E sợ tiếng gièm pha
Lạ chi người ! ? Mới gặp đã thiết tha
Sao không ngại "người ta" đây hờn dỗi

Anh như nước mây, tháng ngày trôi nỗi
Em cứ chờ và mãi đợi vẫn vơ
Nhưng ai kia, lòng thanh thản, ơ hờ
Ngày tương hợp, chỉ chờ trong tuyệt vọng

Tinhkhoi

Không và có thể


Không thể nào tôi quên được em
Những đêm đông lạnh gió xuyên rèm
Hay mưa lách tách rơi mái lá
Là lúc mà tôi nhớ em thêm

Nhớ em mái tóc xoã buông dài
Đôi mắt ưu buồn nét liêu trai
Dẫn dụ hồn tôi vào trong mộng
Bỡi hương sắc ấy quá trang đài

Có thể rồi em sẽ quên tôi
Tim em - Người khác ngự trị rồi
Còn tôi là bóng mờ quá khứ
Lỡ một lần yêu - Chỉ thế thôi

Có thể rồi em sẽ lấy chồng
Tình tôi như thế - Kể bằng không
Ông Tơ, bà Nguyệt chơi cắc cớ
Nữa chừng đã ngắt sợi chỉ hồng

Người tôi yêu


Người của tôi thương có tóc dài
Mái tóc đen huyền phủ bờ vai
Tuổi độ xuân xanh tròn mười bảy
Đôi mắt nhung tròn ngỡ mắt nai

Nàng thường hay buông tiếng thở dài
Trông về xa thẳm như nhớ ai
Thương cha, nhớ Mẹ, bạn bè cũ
Bặt vô âm tín đã lâu ngày?

Em thường đi "shop nighty nine"
Áo quần mua sắm "Second" tay
"Chìu nàng" nên tôi đâu dám cãi
Sợ nàng "phật ý" sẽ nói nhây

Thế nhưng nói đến chuyện bạc bài
Nàng không hề tiếc, chơi thẳng tay
Tiền túi, nhà băng, đều ráo cạn
Bây giờ hai đứa phải ăn mày