Hồ Dzếnh | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Chiều


Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây

Có phải sầu vạn cổ
Chết trong hồn chiều nay?

Tôi là người lữ khách
Mây chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây

Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây

Rằm tháng giêng


Ngày xưa còn nhỏ… ngày xưa
Tôi đeo khánh bạc lên chùa dâng nhang,
Lòng vui quần áo xênh xang,
Tay cầm hương, nến, đinh vàng mới mua.
Chị tôi vào lễ trong chùa,
Hai chàng trai trẻ khấn đùa hai bên:
- “Lòng thành lễ vật đầu niên,
Cầu cho tiểu được ngoài giêng đắt chồng!”

Chị tôi phụng phịu má hồng,
Vùng vằng suýt nữa quên bồng cả tôi.
Tam quan, ngoài mái chị ngồi,
Chị nghe đoán thẻ, chị cười luôn luôn.

Quẻ thần, thánh mách mà khôn:
- Số nàng chồng đắt, mà con cũng nhiều!
Chị tôi nay đã xế chiều,
Chắc còn nhớ mãi những điều chị mơ.

Hằng năm, tôi đi lễ chùa,
Chuông vàng, khánh bạc ngày xưa vẫn còn.
Chỉ hơi thấy vắng trong hồn,
Ít nhiều hương phấn khi còn ngây thơ.

Chân đi, đếm tiếng chuông chùa,
Tôi ngờ năm, tháng thời xưa trở về.

Phố huyện


Vài thanh đá dựng làm hè,
Vài nhà tranh yếu vai kề sát nhau,
Phố tôi trong dáng buồn rầu,
Khó khăn của kẻ làm mầu vô duyên.

Ba ngày một chuyến xe lên
Chở thư và chất người lên mui hàng,
Nhôn nhao trẻ nít xóm làng
Rủ nhau ra ngắm, ra bàn tán nhau.

Chợ thường không họp được lâu
Chậm thì giờ rưỡi, còn mau nửa giờ,
Khi vàng đứng bóng im trưa,
Tiếng khô lá rụng làm thưa phố phường.

Rèm quây che kín bụi đường,
Chủ hàng vắt cẳng lên giường ngáy sâu,
Im cho đến lúc trống lầu
Nổi giờ trịnh trọng vào hầu quan trên.

Hoạ hoằn phố ghếch cờ lên,
Đón xe quan Sứ từ trên tỉnh về…
Rồi ngày, một chuỗi ngày mê
Lại reo khối chết lên hè thê lương.