Thơ Mới Bảy Chữ | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Người tôi yêu


Người của tôi thương có tóc dài
Mái tóc đen huyền phủ bờ vai
Tuổi độ xuân xanh tròn mười bảy
Đôi mắt nhung tròn ngỡ mắt nai

Nàng thường hay buông tiếng thở dài
Trông về xa thẳm như nhớ ai
Thương cha, nhớ Mẹ, bạn bè cũ
Bặt vô âm tín đã lâu ngày?

Em thường đi "shop nighty nine"
Áo quần mua sắm "Second" tay
"Chìu nàng" nên tôi đâu dám cãi
Sợ nàng "phật ý" sẽ nói nhây

Thế nhưng nói đến chuyện bạc bài
Nàng không hề tiếc, chơi thẳng tay
Tiền túi, nhà băng, đều ráo cạn
Bây giờ hai đứa phải ăn mày

 

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Đã xa rồi


Thôi đã hết rồi em cứ đi
Tình duyên dang vỡ mơ ước gì?
Kỹ niệm sẽ nhạt theo năm tháng
Lưu luyến thêm nhiều cũng phân ly

Vai sánh bên vai bước theo người
Vui vầy bên họ sống chung đôi
Nghĩ đến anh chi cho đau khổ ?
Thêm bận lòng nhau lúc ly bôi

Từ đây đã cách biệt đôi đời
Em có gia đình anh chơi vơi
Kể như ta phải xa nhau mãi 
Cố nhân em hởi! đã xa rồi

Em sẽ yêu anh


Em sẽ yêu anh suốt một đời
Dù cho trăng hẹn có đầy vơi
Mặc cho nhân thế bao thay đổi
Em chỉ riêng anh chẳng đổi dời

Em sẽ yêu anh mãi ngàn năm
Dù rằng thân xác phải bập dầm
Dười lằn roi Mẹ răn dạy dỗ
Sợ con lạc lồi vướng sai lầm

Em sẽ yêu anh dù khó khăn
Khuyên anh nhẫn nhục chớ bâng khuâng
Có ngày cha mẹ thương nghĩ lại
Cho duyên đôi lứa được kết thành

  

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Thơ Buồn Tiễn người đi



ngày xưa ơi, chăn trâu cắt cỏ
tôi mến em cũng từ thủa đó
chuyện tình ngây ngô thời niên thiếu
yêu nhau nắm tay chưa từng có
mà chao ôi đẹp biết nhường nào

năm năm đại học xa đằng đẵng 
hay tin em đã theo chân người
ngày lễ vu quy em đẹp lắm
em đây rồi, không phải của tôi
mắt buồn , lệ rơi , tim đau nhói...

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

CHỚM ĐÔNG





Nắng đã phai rồi...! Đông tới chưa?
Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa
Hàng cây lá rụng đìu hiu gió
Dãy phố ai về lất phất mưa
Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ
Buồn vương mái ngói hạt sương thừa
Mơ màng non nước bình yên nhỉ
Chẳng biết đông này có giống xưa

Minh Đức

Sầu Đông





Lá đợi xa cành giữa lặng im
Núi non man mác bởi sương chìm
Mây trùm mặt đất hư hao nắng
Gió cuộn phương trời dáo dác chim
Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ
Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm
Thu qua đông tới hồn cô độc
Mới nhận ra mình lạnh nhói tim

Minh Đức

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Mùa thu không em


Anh gửi vào gió chút yêu thương
Khi mùa đông không về quanh đây nữa
Cơn gió lạnh se sắt tâm hồn lạnh
Chiều nghiêng mình bên ngõ vắng xôn xao
Gió ước ao một lần ôm trọn lá
Lá xa cành bỗng chốc hoá tinh không
Cây hao gầy khép mình bên thu cuối
Lá xa rồi cây biết phải sao đây?
Chuyện lá cây như bản tình dang dở
Của năm nào anh viết tặng riêng em
Tháng năm xanh ít nhiều phai màu bạc
Xa em rồi! Phím đàn cũng lặng câm
Từng đêm vắng lang thang góc phố nhỏ
Anh tìm về nơi nỗi nhớ yêu thương
Của hoàng hôn một thời rực rõ
Của một ngày rạng vỡ yêu thương…!!!

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Người ấy đau rồi ?


Ngày hôm qua đã qua ... rồi lại qua

Tôi hững hờ, lẳng lặng giữa phố hoa

Ngắt một nhành mai - hương đang tỏa

Vắng bóng người xưa, mắt nhạt nhòa

Ngày hôm nay đã qua ... rồi lại qua

Tôi hăm hở vội tặng người ấy quà

Valetin chờ, xa xa quá

Đủng đỉnh cùng tôi, lệ cùng quà

Rồi ngày mai sắp qua ... rồi sẽ qua

Tôi thẫn thờ nhìn người ấy đi xa

Cây rừng lặng lẽ rời muôn lá

Nước mắt tôi ơi! chớ rớt mà

Và ngày kia sẽ qua... rồi cũng qua

Tôi im lìm trong thế giới danh ma

Người ấy với tôi, là tất cả

Một phút thời xưa, ngẫm xót xa!

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Thơ Buồn Nhớ


Anh nhớ em nhiều, em có hay? 
Ráng chiều ẩn hiện cuối chân mây 
Linh hồn bỏ ngỏ theo mây trắng 
Nước thủy triều dâng nhớ thật đầy 

Em có nhớ, như anh nhớ em? 
Nhớ lần hò hẹn buổi đầu tiên 
Biển xanh biêng biếc ru tình thắm 
Môi ngát hương thơm nụ ước nguyền 

Nhớ quá đi thôi chuyện chúng mình 
Ngại ngùng em liếc sáng niềm tin 
Lời chưa kịp ngỏ hồn say đắm 
Chìm đáy mắt em một thoáng nhìn 

Biển sóng nhịp nhàng vỗ lả lơi 
Như người yêu thỏ thẻ đôi lời 
Tình yêu tỉnh giấc mơ thầm lặng 
Để nói yêu em suốt cả đời 

Biển vắng chiều nay cũng nhớ em 
Du dương lời biển gọi êm đềm 
Nhớ đôi chân sáo in trên cát 
Giờ vắng em rồi biển cạn thêm 

Gió Bụi 
03/19/2011

Chớ Gọi Anh Bằng Chú


Em ơi chớ gọi anh bằng chú 
Dù chỉ vô tình hay cố tâm . 
Có đáng gì đâu lời gọi ngắn 
Nhưng buồn dài lắm đến trăm năm ..

Em ơi chớ gọi anh bằng chú 
Nghe tủi vô cùng một chữ anh . 
Nếu lỡ người ta kêu tiếng chị 
Lệ ngà em có sắp long lanh ..?

Em ơi chớ gọi anh hoài thế 
Có biết rằng anh đau lắm không ? 
Đã thẹn sao còn gan gọi chú 
Để cho nắng phạt má thêm hồng ..?

Làm sao để khỏi em kêu chú ? 
Đổi cả trần gian anh cũng ưng 
Chỉ bởi thèm nghe em gọi khẽ 
Một lời anh nhẹ dẫu run run ...

Nhược Thu

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Anh biết yêu em


Anh biết yêu em sẽ khổ nhiều
Khổ nhiều nhưng vẫn muốn được yêu
Được yêu, được giận và thương nhớ
Thương nhớ về nhau mỗi buổi chiều

Anh biết yêu em sẽ thấy buồn
Thấy buồn trong những lúc mưa tuôn
Mưa tuôn gợi nhớ bao kỷ niệm
Kỷ niệm ngọt ngào với nụ hôn.

Anh biết yêu em sẽ nhớ nhiều
Nhớ nhiều khi xa cách tình yêu
Tình yêu đã khiến tim tan nát
Tan nát vì lòng chẳng được yêu.

Anh biết rồi tình sẽ khổ đau
Khổ đau vì chẳng được gần nhau 
Gần nhau để lại bao nổi nhớ
Nỗi nhớ em trao kỷ niệm đầu .

Anh biết có ngày tình cách xa
Cách xa lòng nặng nỗi xót xa
Xót xa cho cuộc tình - giấc mộng
Giấc mộng lung linh suốt cuộc đời.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Góc phố ngày xưa


Con đường nào tuy lạ mà quen

Chiều buông phố vắng đã lên đèn

Tìm nhau đi dưới trời mưa gió
Thấm lạnh vai người buốt tim tôi
Góc phố ngày xưa những bồi hồi
Giờ còn đâu nữa đã xa xôi
Người sang bến khác vui duyên mới
Mỏi gót đăng trình tôi với tôi
Hương yêu vừa chớm sao vụt tắt
Hoa mới ngát hương đã vội tàn
Tình vừa sum hợp vội lìa tan
Để lại trong ta những muộn màng./.

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

CÔ BÉ TÔI YÊU




Cô bé tôi yêu, thích ở nhà,
Ra vườn ve vuốt những cành hoa
Cùng tôi âu yếm chờ sao rụng,
Vào những đêm trăng sáng nhạt nhòa.

Cô bé tôi yêu, rất dịu dàng,
Tuy rằng đôi lúc thật ương ngang,
Tuy rằng đôi lúc hay hờn dỗi,
Tôi vẫn yêu hơn cả ngọc, vàng .

Cô bé tôi yêu ngoan lắm cơ,
Cô hiền, đôi lúc giống Ma-Sơ
Nhưng mà có lúc, thôi không nói,
Nói sợ cổ nghe, bị nhéo giờ .

Cô bé tôi yêu, rất ngọt ngào,
Mỗi lần cô lỡ nhéo tôi đau,
Lại bên thỏ thẻ :"Em xin lỗi,
Đau hở ? lại đây nựng chút nào"

Cô bé tôi yêu, chẳng thích đùa,
Một hôm, lỡ dại khổ tôi chưa,
Khen cô hàng xóm, nhà bên cạnh,
Một trận lôi đình, cả tháng mưa .

Cô bé tôi yêu, thích nói nhiều,
Suốt ngày, thảnh thót gọi "Anh yêu"
Líu lo như tiếng Hoàng Anh hót,
Tôi vẫn thèm nghe cả sáng chiều.

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Với bàn tay ấy


Tặng Huy Cận
Với bàn tay ấy ở trong tay,
Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày,
Một tối trăng cao gieo mộng tưởng
Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay.

- Một tối bầu trời đắm sắc mây,
Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy,
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
Nghiêng xuống làn rêu, một tối đầy.

Những lời huyền bí toả lên trăng,
Những ý bao la rủ xuống trần,
Những tiếng ân tình hoa bảo gió,
Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân.

Bóng chiều đi vụt, bỗng đêm nay
Tôi lại đa mang hận tháng ngày.
Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi
Dấu bàn tay ấy ở trên tay.

Thơ duyên


Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên
Cây me ríu rít cặp chim chuyền
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá
Thu đến nơi nơi động tiếng huyền

Con đường nhỏ nhỏ, gió xiêu xiêu
Lả lả cành hoang nắng trở chiều
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn
Lần đầu rung động nỗi thương yêu

Em bước điềm nhiên không vướng chân
Anh đi lững đững chẳng theo gần
Vô tâm nhưng giữa bài thơ dịu
Anh với em như một cặp vần

Mây biếc về đâu bay gấp gấp
Con cò trên ruộng cánh phân vân
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh
Hoa lạnh chiều thương sương xuống dần

Ai hay tuy nhẹ bước thu êm
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy
Lòng anh thôi đã cưới lòng em

Nguyệt cầm


Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân

Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh
Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
Vì nghe nương tử trong câu hát
Đã chết đêm rằm theo nước xanh

Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời
Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi
Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người…

Bốn bề ánh nhạc, biển pha lê
Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.

Hoa cỏ may


Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy.
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?

 
 
Nhớ cùng em dự hội làng Lim,
Kiều diễm ai ai cũng phải nhìn,
Lộng lẫy, tươi cười trong áo tím,
Người em hay chính đóa hoa sim.

Cờ phướn tung bay rợp ngả đường,
Đền chùa tấp nập khách hành hương.
Nơi nơi văng vẳng hò quan họ
Chất chứa tâm tình của luyến thương.

Kiệu hoa mở lối rước cầu kiều,
Nam nữ nhịp nhàng nhẹ bước theo
Điệu nhạc bát âm xen pháo nổ
Vẳng lại, đình xa tiếng trống chèo.

Cảnh chùa nhộn nhịp tự tinh mơ,
Thập điện lung linh khói tỏa mờ.
Thành khẩn thắp hương em khấn nguyện:
- Xin cho trọn kiếp đẹp trông chờ.

Mừng vui, nhí nhảnh bước chim non,
Cô bé ngây thơ mắt thoáng buồn:
- Em bắt đền anh mê nói chuyện,
Làm sao về kịp trước hoàng hôn ?

Anh tiễn tận nhà xin lỗi mẹ
Để người cả buổi phải chờ trông.
- Quá vui, thưa bác, nên về trễ.
- Bác biết mà con, đường chắc đông.

Tin tưởng là em bị mắng rồi
Làm anh ân hận mãi không thôi.
- Này anh, đừng có làm cao nhé,
Mẹ bảo sao con khéo chọn người.

Ngày tháng anh vui với sách đèn,
Mơ ngày nào đó nói yêu em.
Bao giờ hạnh phúc trong tầm với,
Anh chắc đời mình sẽ ấm êm.

Nhớ tới người em với nụ cười
Mỗi lần hoa tím nhuộm nơi nơi,
Yêu thương anh gọi thầm trong gió :
- Áo tím ngày xưa, áo tím ơi!

Đầu xuân 2001. 

Lỗi hẹn với Hai sắc hoa tigôn


Kính tặng các bậc thầy cô, cha chú thuộc thế hệ cùng thời của T.T.KH. với sự ngưỡng mộ của hậu sinh.

Chim chiều sải cánh trốn hoàng hôn,
Chuông gửi không gian nhạc điệu buồn.
Nhìn giải mây mờ che đất nước,
Nghe chìm khát vọng tuổi yêu đương.

Quê mẹ lầm than nỡ lạnh lùng,
Đường vào quốc sử mặc rêu phong
Thôi đành lỗi hẹn người em gái
Gác lại một bên chuyện của lòng.

Nhí nhảnh hồn nhiên lúc cạnh tôi,
Nhìn đời là chuỗi những ngày vui.
Yêu nàng tôi muốn cho nàng biết
Nước mất tình nhà cũng mất thôi.

Giờ phút chia tay biết nói gì ?
Như say hương vị phút từ ly
Nàng cười: - Vạn lý dù ngăn cách
Chung thủy tình ta chẳng giảm suy.

Đời có học đâu chữ lỡ làng,
Ngày về khao khát đẹp yêu đương
Phong sương, cố quận tìm dư ảnh
Ước vọng tàn theo bụi cuối đường.

Nàng đã trao thề trả nắng thu,
Đốt thư tình cũ tự bao giờ,
Đã say hương ấm bên người mới
Nhắc chuyện ngày xưa với hững hờ.

Tôi đã yêu em cả cuộc đời
Đường duyên ai cản bước tình tôi ?
Ba cung sáu viện, ngàn hoa lệ
Xin đổi cho tôi lấy một người!

Đời nếu chỉ là trang tiểu thuyết
Thì xin viết lại chuyện ngày xưa:
Yêu thương đôi lứa trong tha thiết
Chẳng nói bao giờ phút tiễn đưa.

Em đã nói gì trước với tôi ?
Nhắc mà chi nữa chuyện xa xôi.
Đời người giây phút nhiều đau khổ
Là phút buồn thương chuyện đã rồi.

Cũng tưởng thời gian sẽ xóa mờ
Niềm đau dần vợi với tàn thu,
Càng tìm quên lãng càng nhung nhớ
Câu chuyện sang sông chẳng đợi đò.

Đau đớn người yêu đã lấy chồng
Tình ơi, tay trắng lại hoàn không!
Ta về ghi lại trong tâm khảm
Hình ảnh ngây thơ dưới nắng hồng.

Năm 1970, hoạ nguyên vần bài "Hai sắc hoa tigôn" của T.T.Kh.
Bài thơ "Hai sắc hoa tigôn" được đăng lần đầu tiên trên tuần báo "Tiểu thuyết thứ bẩy" tại Hà Nội năm 1937. Bài thơ họa được đăng trong tập thơ "Người em gái", năm 1972.

Nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc, cơ sở Luỹ Thầy phổ biến trong CD "Xin làm nhân chứng thời hoa mộng".