Sưu Tầm | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

THỜI GIAN - Văn Cao



Thời gian qua kẽ tay
làm úa những chiếc lá
kỷ niệm trong tôi
rơi như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Chỉ những câu thơ vẫn còn xanh
Chỉ những bài hát là vẫn còn xanh
Và đôi mắt em
hai giếng nước .....

Tạm biệt



Bởi vì anh dắt em lên những ngôi đền cổ
chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng

Mặt trời vàng và mắt em nâu .

Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế ,với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hoá đá phía bên kia

Bão!!!



Anh có nghe
Bão nghiền nát màn đêm tơi tả
Bão nhẹ nhàng
ôm lá,hôn cây
Chuốc men say
Cho đêm thành tội lỗi
Anh có nghe màn đêm không nói
Bão thờ ơ ra đi
để lại con đường gãy nát những cành si

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Thế là mình đã chia tay



Và thế là mình đã chia tay
Nghe chua xót ngậm ngùi anh nhỉ
Đã là gì của nhau mà nói thế
Tự xót lòng anh đâu thể yêu hơn

Chia tay rồi em về với cô đơn
Khó có thể yêu ai nhiều hơn anh thủa trước
Mối tình buồn giờ đã thành dang dở
Cứ trào lên rồi để nhớ xót xa

Đau trong lòng đâu ai dễ nói ra
Anh chẳng cố quên, còn em quay mặt khóc
Nước mắt chiều mưa thấm nhiều vị mặn
Muốn đón em về khi nước mắt thôi rơi

Vô thường

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Nếu có một ngày


NẾU CÓ MỘT NGÀY

(Trần Đình Khâm)




tho tinh yeu hay nhattho tinh yeu hay nhat, thơ tình yêu hay nhấtNếu có một ngày anh không yêu em?
Xin hãy xóa dùm anh câu chuyện cũ   
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha 



Nếu có một ngày, anh quên đi kỉ niệm
Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong em hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu anh


Anh rất sợ ngày mai sẽ đến
Có bóng hình người khác trong anh
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không em!


Nếu có một ngày anh không yêu em?
Em hãy viết lời thề xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.



Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay
Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu.

Ván cờ tình yêu


Đã có bao nhiêu người con gái

đi qua cuộc đời tôi
thật ra cũng chẳng nhiều
Chỉ có em như vết chàm loang
một giọt từ thời thanh thiếu
loang rộng đến mãi bây giờ

Đã có bao lần tôi nói yêu
lại hình như chỉ có một lần
với em! 
không phải là ngày xưa thơ dại
mà khi tóc đã đổi màu
khi niềm nhớ thương đã bén rễ ăn sâu
khi vết chàm càng ngày càng đậm

Em ơi, tình yêu!!!
có phân biệt đúng - sai???
hay chỉ biết cho ra
có lấy lại hay không, 
cũng chẳng hề gì

Có phải không em,
khi người ta yêu nhau
con tim không có mắt?

Tội cho em, mà tội cả cho tôi
trong ván cờ tình,

hai kẻ đều thua!!!

Xa để biết yêu nhiều hơn


Em cứ gọi tên anh trong nỗi nhớ
Dù thì thầm dù cách trở nơi xa
Tiếng lòng em vẫn thắm thiết không nhòa
Anh đón nhận mà vui trong câm nín

Em cứ gọi cho tình lên trái chín
Cho giấc mơ gói kín trọn niềm niềm thương
Cho môi em thắm đỏ cả màu hường
Nụ hôn gió anh trao dù trừu tượng

Em cứ gọi dù lời trong gió chướng
Cũng dịu êm thoáng mát cỏi lòng anh
Dù xa xôi âm hưởng cũng ngọt mềm
Dù cay đắng anh cũng thèm nghe thấy

Đó là thật xin em đừng nghĩ quấy
Rằng anh đây buồn mấy cũng làm thinh
Bởi vì anh hiểu thấu sự chung tình
Anh mang lấy một mình trong câm nín

Em hãy nói những gì anh chôn kín
Dù lời yêu hay tiển biệt chia xa
Lệ buồn đau anh hứa sẽ phai nhòa


Khi anh biết tình ta là định mệnh

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Những bài thơ hay về mẹ P2



MẸ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới! 


(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986)


Đọc thêm »

Những bài thơ hay về mẹ P1




NGÀY XƯA CÓ MẸ

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm con muỗng cháo
Khi con đòi ngủ
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con
Ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ
Ngày thêm sợi bạc

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn
Vẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc
Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầu
Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
Nhưng cổ tích con
Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ 


Thanh Nguyên

Đọc thêm »

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Em đã hiểu


Em đã hiểu : Tình yêu từ đôi mắt
Vì thẹn thùng, nên thẹn mặt bỏ đi
Nhưng trong tim đã ghi đậm những gì
Lần đầu gặp _ Cớ chi lòng nhung nhớ !

Bỡi bất ngờ, nên lòng ta bở ngỡ
Muốn ngỏ lời _ E sợ tiếng gièm pha
Lạ chi người ! ? Mới gặp đã thiết tha
Sao không ngại "người ta" đây hờn dỗi

Anh như nước mây, tháng ngày trôi nỗi
Em cứ chờ và mãi đợi vẫn vơ
Nhưng ai kia, lòng thanh thản, ơ hờ
Ngày tương hợp, chỉ chờ trong tuyệt vọng

Tinhkhoi

Không và có thể


Không thể nào tôi quên được em
Những đêm đông lạnh gió xuyên rèm
Hay mưa lách tách rơi mái lá
Là lúc mà tôi nhớ em thêm

Nhớ em mái tóc xoã buông dài
Đôi mắt ưu buồn nét liêu trai
Dẫn dụ hồn tôi vào trong mộng
Bỡi hương sắc ấy quá trang đài

Có thể rồi em sẽ quên tôi
Tim em - Người khác ngự trị rồi
Còn tôi là bóng mờ quá khứ
Lỡ một lần yêu - Chỉ thế thôi

Có thể rồi em sẽ lấy chồng
Tình tôi như thế - Kể bằng không
Ông Tơ, bà Nguyệt chơi cắc cớ
Nữa chừng đã ngắt sợi chỉ hồng

Người tôi yêu


Người của tôi thương có tóc dài
Mái tóc đen huyền phủ bờ vai
Tuổi độ xuân xanh tròn mười bảy
Đôi mắt nhung tròn ngỡ mắt nai

Nàng thường hay buông tiếng thở dài
Trông về xa thẳm như nhớ ai
Thương cha, nhớ Mẹ, bạn bè cũ
Bặt vô âm tín đã lâu ngày?

Em thường đi "shop nighty nine"
Áo quần mua sắm "Second" tay
"Chìu nàng" nên tôi đâu dám cãi
Sợ nàng "phật ý" sẽ nói nhây

Thế nhưng nói đến chuyện bạc bài
Nàng không hề tiếc, chơi thẳng tay
Tiền túi, nhà băng, đều ráo cạn
Bây giờ hai đứa phải ăn mày

 

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Đã xa rồi


Thôi đã hết rồi em cứ đi
Tình duyên dang vỡ mơ ước gì?
Kỹ niệm sẽ nhạt theo năm tháng
Lưu luyến thêm nhiều cũng phân ly

Vai sánh bên vai bước theo người
Vui vầy bên họ sống chung đôi
Nghĩ đến anh chi cho đau khổ ?
Thêm bận lòng nhau lúc ly bôi

Từ đây đã cách biệt đôi đời
Em có gia đình anh chơi vơi
Kể như ta phải xa nhau mãi 
Cố nhân em hởi! đã xa rồi

Em sẽ yêu anh


Em sẽ yêu anh suốt một đời
Dù cho trăng hẹn có đầy vơi
Mặc cho nhân thế bao thay đổi
Em chỉ riêng anh chẳng đổi dời

Em sẽ yêu anh mãi ngàn năm
Dù rằng thân xác phải bập dầm
Dười lằn roi Mẹ răn dạy dỗ
Sợ con lạc lồi vướng sai lầm

Em sẽ yêu anh dù khó khăn
Khuyên anh nhẫn nhục chớ bâng khuâng
Có ngày cha mẹ thương nghĩ lại
Cho duyên đôi lứa được kết thành

  

Tha thứ


Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cở với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :

"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?

Chiều dần buông, anh rồi chợt đến 
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ

Người phụ tôi rồi


Nếu ngày ấy lời yêu anh đừng ngỏ
Thì em đâu có sầu khổ biệt ly
Nhớ ban đầu em đâu biết chi chi ?
Tại anh đó! trách gì khi đã lỡ ?

Lần đầu tiên em thật tình lo sợ
Sợ mẹ cha biết được chuyện chúng mình 
"Con gái mà không biết giữ tiết trinh 
Biết đâu hắn không thật lòng chung thủy"?

Anh khôn ngoan, còn em vì bồng bột
Trao anh rồi, cứ đêm ngẩn ngày ngơ
Nhớ anh nhiều, tâm sự trải trang thơ
Riêng anh lại ơ hờ, luôn trễ hẹn

Khi nhận được tin em đang mang nghén
Anh lìa xa, chẳng còn đến thăm em
Cho em buồn, đời đã mất màu xanh
Trong bóng tối, em âm thầm đếm bước

Tìm anh yêu trong dòng người xuôi ngược
Anh đâu rồi! Anh thật sự bỏ em?
Đời từ đây có chăng chỉ màu đen
Em gục ngã trước đèn khuya đối bóng !

Tình đã vỡ


Lặng nhìn những áng mây trôi
Lá đưa theo gió, mưa rơi rì rào
Con tàu vượt sóng lao xao
Người thương năm cũ nơi nào gởi thân ?
Để rồi lòng mãi buâng khuâng
Luyến thương cho mấy cũng phần riêng ta
Ta đây, người đó cách xa
Sông Ngân cách trở, bao giờ gặp nhau
Lòng anh trĩu nặng ưu sầu
Tương tư ôm khối tình đầu vỡ tan!

Thơ tình, tình bay cao


Hôm qua,qua phố chợ
Một mình thấy bơ vơ
Gặp ai cũng hững hờ
Chẳng gặp người trong mơ !

Hôm kia ngang xóm vắng
Bước vào ngõ nhà em
Tay em buông cánh rèm
Như không hề biết quen

Sang tận làng bên kia
Nơi đón đợi ai về
Nhưng đường xưa vằng bóng 
Vì ai quên câu thề

Hôm nay tôi dạo chơi
Nhập cuộc với thế đời
Nghe hồn mình chơi vơi
Lạc lỏng giữa dòng đời

Đêm nay tôi biết em
Sáng không trống không kèn
Em bước đi vội vã
Để tránh mặt người quen

Tôi biết thân nghèo khó
Tình yêu đâu dám ngõ
Nên tình vụt bay cao

Vãy tay ,vẫy tay chào

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Em đã lấy chồng


Chuyến đò xuôi, đưa em về Chợ Lách
Lòng chợt buồn, bởi xa cách người yêu
Em về quê, lòng tôi nhớ thương nhiều
Bao mộng ước, nhiều điều anh chưa nói !

Không từ biệt,sao em đi quá vội?
Anh chưa ngỏ lời, để nói tiếng yêu em
Trở lại nhà, càng cãm thấy buồn thêm
Người xưa đó, giờ đây đà vắng bóng

Có còn chi, cho anh mang hi vọng?
Khi nghe tin ai, cất bước theo chồng!
Con đò chiều, vắng khách lúc trời đông
Tôi cãm thấy, tâm hồn mình lắng đọng

Đã hết rồi, còn gì mà mong ngóng
Đành cam lòng, chôn ước vọng ngày xưa
Tình bay cao, theo gió thoảng mây đưa

Xin vĩnh biệt, tiển đưa em lần cuối!