Thơ Trang Nhung | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Bài Thơ Chị Tôi


"Đêm mưa nhớ chị"
Chị ơi hoa gạo rụng rồi
Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu
Lặng nhìn cánh võng ngày xưa
À ơi... Em ngủ chị đưa võng nào

Khẳng khiu cây khế ven ao
Chát chua chị cũng hái vào cho em
Vai gầy mẹ gánh chợ đêm
Cơm khê cơm sống cũng đem dỗ dành.

Cái thời hờn dỗi qua nhanh
Một thoáng thôi, tóc đang xanh... bỗng già!
Chị là vạt nắng thoảng qua
Hiền như tấm lụa mượt mà áo em.

Nhạc buồn một khúc ru êm
Nắng chiều đã ngả ngang thềm gió xiêu
Chẳng còn hoa gạo mỹ miều
Chị thêu lên tấm lụa điều tặng tôi!

Chị ơi! hoa gạo rụng rồi
Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu!

Thơ về mẹ Lời ru của mẹ


À ơi...tiếng mẹ à ơi
Là muôn trùng sóng biển khơi cuộn trào
Lời ru cánh võng bay cao
Nghe như tiếng hát ngọt ngào mát trong

À ơi...con nhớ nằm lòng
Cành non khéo uốn lên vòng nguyệt hoa
Lời thương mẹ dạy xưa xa
Như gương soi tỏ bến bờ đục trong

Hắt hiu ngọn gió chiều đông
Lá vàng rơi để muôn dòng lệ rơi
Còn nghe vẳng khúc à ơi...
Cất vào sâu thẳm những lời mẹ ru...

Dòng sông mẹ


Chiều buông hạt nắng vu vơ
Sông quê ai thả câu thơ giữa dòng
Một dòng mấy khúc đục trong...
Bên tươi màu nắng-bên hồng sắc hoa
Bên sương rụng, bên mưa sa
Vẫn chung dòng chảy quê ta dặt dìu...
Dõi theo dáng mẹ liêu xiêu
Thân cò lặn lội bóng chiều dần xa

Thời gian ghi dấu phôi pha
Dòng sông mẹ chảy trong ta suốt đời...

chiều hè


Lãng đãng khói lam chở sắc hè
Chiều vương bụi nắng trải hồn quê
La đà rặng liễu la đà gió
ngan ngát hương sen nhuộm lối về...

Vụng về


Dại khờ cái thuở đam mê
Cầm tay chẳng dám, lối về ngẩn ngơ
Nào câu
Thật
Giả
Bâng quơ
Còn yêu cả lúc hững hờ vẫn yêu

Bằng lăng nhuộm tím ráng chiều
Khát khao cháy
Giữa bao điều
Khát khao
Chập chờn trong giấc chiêm bao
Muộn màng vẫn gói 
Đem trao 
Muộn màng

Sợi mưa đan chéo 
Dọc
Ngang
Thả vào cõi nhớ mỏng tang đường chiều...
......

Chiều hạ mưa buồn

Đêm trên đảo


Hoàng hôn đỏ nhuộm hồng tươi bờ cát
Hải đảo đêm sương rắc tím mờ
Mây vờn trăng, trăng vừa chợt hé
Con thuyền ai một lá dưới trời khuya

Gió cứ thổi cho lòng ta thổn thức...
Giờ này vùng than đang vào ca rồi
Anh đứng gác giữa mênh mang sóng dội
Giữ cho quê hương...những năm tháng bình yên.


Bờ ngả nghiêng hay con sóng chao nghiêng
Hát điệu ru thuở xa xưa dựng đảo
Vị cá mặn mòi, mẹ loang lưng áo
Làng chài qua bao mùa bão nhọc nhằn


Gió cứ thổi cho lòng thêm thương nhớ
Giờ này em còn thức với trăng
nghĩ về anh dù bão giông sóng cả
Giữ cho em thơ giấc ngủ an lành


Đôi chân trần bước bên bờ lặng lẽ
Gõ vào ta từng nhịp...nhớ thương!!!
làn nước biếc đêm mông lung huyền ảo
Sóng sánh cười trong vắt biển quê hương...

BIỂN CHIỀU KHÔNG ANH



Biển chiều nay không anh
Hải Âu ngừng cánh vỗ
Buồm nâu thôi no gió
Chẳng dạt dào sóng ơi..!

Cánh chim huyền vời vợi
Con sóng bẻ làm đôi
Anh cầm đi một nửa
Nửa em...thành chơi vơi...

Thơ tình Chờ




Ngày ấy anh đi giữa chiến trường
Gặp nhau chưa kịp ngỏ lời thương
Giọt sương còn đọng trong màu mắt
Hoa dại bên đường cũng vấn vương


Những cánh thư đi, thư chẳng lại
Trăng thì tròn, khuyết biết bao lần
Bên song chim khách buồn thưa hót
Lác đác lá vàng rụng trước sân


Đất nước tưng bừng, ngày giải phóng
Quê mình trống giục thắm sao cờ...
Người đi lỗi hẹn không về nữa
Vời vợi trăng buồn, hoa ngẩn ngơ...


Mẹ già còm cõi trong sương giá
Đài hương lãng đãng khói loang mờ
Tóc xanh chớp mắt pha màu nắng
lặng lẽ em chờ...
vương bóng thu..!