Võ Hoàng Anh | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Thơ buồn tàn tro



Em đi để lại con đường
Hàng cây đứng đó bên đường chơi vơi
Gió lay từng chiếc lá rơi
Cơn mưa mùa hạ cuối trời đìu hiu
Ngày xưa em thật mĩ miều
Hào hoa hương sắc ít nhiều đẹp đôi
Ngày xưa em đến bên tôi
Như làn gió nhẹ cho tôi phiêu bồng
Duyên tình ấp ủ những mong
Tình sâu nghĩa nặng trong lòng còn ghi
Bây giờ em đã ra đi
Sang sông để lại sầu bi tim nầy
Mong sao hoa lá cỏ cây
Bốn mùa tươi tốt từ đây tới già
Còn tôi nhớ mãi tình xa
chôn vào kỷ niệm tình ta với người
bao giờ cây chết lìa đời
mới thôi không đứng dưới trời đợi em .

Ta gửi cho ai


Ta gởi vào đây, chút ngọt ngào
Gởi tình muôn lối, mộng chung đôi
Gởi em tất cả, những bồi hồi
Để mai phương ấy, người đẹp đôi
Ta gởi vào mây, chốn xa xôi
Gởi đi tất cả, những mặn mòi
Gởi lại cho ta, chút đơn côi
Để ta trở lại, kiếp hoa rồi
Ta gởi cho ai, ngày đẹp nắng
Gởi giọt sương mai, đọng hương lài
Gởi em một chút, tình nhạt phai
Để ta còn có, một ngày mai
Ta gởi cho đời, những sớm mai
Gởi em tron kiếp, những đêm dài
Gởi tình ân ái, gởi tương lai
Để ta sưởi ấm, lòng lữ khách
Ta gởi cho em, gởi trọn đời
Gởi đi tất cả, những chơi vơi
Gởi xong ta lại dệt mộng đời
Để ngày mai đó đất thơm hơi./.

Qua rồi


Qua rồi cái tuổi đôi mươi
Qua rồi cái tuổi hay cười mộng mơ
Qua rồi cái tuổi dại khờ
Qua rồi cái tuổi đợi chờ được yêu
Qua rồi vách là cột xiu
Qua rồi nắng sơm mưa chiều chân quê
Qua rồi năm tháng ê chề
Qua rồi những buổi đi về lẽ loi
Qua rồi cuộc sống đơn côi
Qua rồi những buổi trăng soi lạnh lùng
Qua rồi hỡi khách tình chung
Qua rồi ngày ấy ung dung tung hoành
Qua rồi em có biết không
Qua rồi những buổi chiều đông một mình
Qua rồi những giấc mơ xinh
Qua rồi một kiếp chung tình sắc son
Qua rồi tuổi trẻ đâu còn
Qua rồi hương sắc mỏi mòn tàn phai
Qua rồi những buổi sớm mai
Qua rồi một thuở đắm say mộng lành
Qua rồi nắng ấm trời xanh
Qua rồi ngày ấy duyên lành đắp xây
Qua rồi nhưng vẫn còn đây
Qua rồi nhưng thấy mắt cay lệ nhòa.

Tâm sự kẻ độc thân


Độc thân buồn lắm ai ơi
Nhưng mà được cái thảnh thơi cuộc đời
Không mơ những chuyện xa vời
Biết ngày mai đó cuộc đời ra sao
Sáng ra thịt nướng bún xào
Chiều về cơm bụi cháo rau lề đường
Một mình một ngựa vững cương
Ngao du khắp chốn thiên đường nơi đâu
Đôi khi có chút buồn rầu
Nhưng mà chuyện vặt chẳng sầu được ta
Ngày sau ai chẳng ra ma
Bây giờ còn sống thì ta còn làm
Rượu bia, bia rượu chẳng ham
Tại vì tiếp bạn phải làm ít ly
Độc thân vui tính nhiều khi
Đêm về lặng lẽ tức thì buồn hiu.

Thơ tình thương


Thương em thương đến bao giờ
Thương em anh vẫn đợi chờ từng đêm.
Thương sao vạt nắng bên thềm
Thương sao trăng khuyết êm đềm dần trôi.

Thương người cuộc sống đơn côi
Thương ai kiếp sống nổi trôi cơ hàn.
Thương người duyên nợ dỡ dang
Thương người một kiếp hồng nhan bạc phần.

Thương cha năm tháng tảo tần
Thương mẹ khó nhọc muôn phần đắng cay.
Thương người chìm đắm cơn say
Thương cho một kiếp đọa đày tấm thân.

Thương người như thể thương thân
Thương người như thể một phần của tôi
Thương người ở chốn xa xôi
Thương chăn gối lẻ đơn côi lạnh lùng.

Thương cho một kiếp tình chung
Thương cho một kiếp lạnh lùng tình yêu.
Thương nhiều chẳng nhận bao nhiêu
Thương rồi lại để điều hiu tháng ngày.

Thơ buồn trái tim đau


Thức suốt đêm nay, nhớ một người.
Một người tôi nhớ, ở xa xôi.
Trăm năm tình vẫn, duyên còn thắm.
Thương phận má hồng, lạnh gối chăn.
Một mai tình cũ, không còn nữa.
Vẫn mãi trong tôi, một bóng hình.
Em đi đường ấy, vui duyên mới.
Lối cũ tôi về, bước lẻ loi.
Xưa nay nhân thế, đau tình lỡ.
Nước mắt đêm thâu, mặn môi mềm.
Tình yêu đẹp nhất, khi còn thắm.
Vạn trái tim đau, biệt li tình.
Núi cao cho mấy, tình hơn núi.
Biển rộng sông sâu, sóng bạc đầu.
Xa mạc mênh mông, chôn tình ấy.
Biển cạn non mòn, tình vẹn nguyên.
Tình yêu chất chứa, trời thương nhớ.
Vạn kiếp trùng lai, ước một ngày.
Thương ai phận gái, con bồng bế.
Một trái tim yêu, vương chút tình.

Thơ học trò hạ buồn


Hạ buồn phượng vĩ đơm hoa
Ve ngân khắp lối trường xa cô thầy
Yêu thương năm tháng đong đầy
Xếp trang sách nhỏ chia tay bạn bè
Sân trường rợp bóng hàng me
Tươi màu phượng vĩ ngày hè nắng trong
Tình thư năm ấy còn không
Bâng khuâng nhặt cánh phượng hồng thắm tươi
Trao nhau ánh mắt nụ cười
Chia tay trường lớp đôi nơi hướng đời.

Thơ vui đàn bà


Đàn bà làm khổ đời ta.
Mỗi đêm đều muốn một ca mới khò,
Năm đầu, cơ bắp phình to,
Năm sau, xương xóc, lò xo, nổi đầy,
Tưởng đâu được vợ là hay,
Ai ngờ bị vợ đọa đày tấm thân,
Trước đây mình nghĩ không cần
Đến khi lớn tuổi sợ gần, sợ xa
Sợ khi đến lúc đã già
Sợ khi sức yếu, sợ nhà trống không
Sợ không có trẻ nối dòng
Sợ khi ngã xuống không người tiển đưa
Giờ thì lại sợ hơn xưa
Sợ tiền không đủ, để đưa cho bà
Làm về phải cuối đầu thưa
Xong rồi phải móc, tiền đưa cho bà
Mỗi đêm còn phải mát xa
Hầu hạ không tốt ,bà la vỡ nhà
Anh ơi, anh hỡi, anh à
Anh làm như thế mới là đàn ông
Tôi ngồi nghĩ chuyện lòng vòng
Phải chi ngày trước, tôi không cưới bà
Cưới bà giờ khổ chết cha
Muốn đi với bạn phải ra xin tiền
Cầm tiền bà ngó hơi nghiên
Đi đâu mà phải xin tiền vậy anh
Tôi rằng đi uống cà phê
Có thằng bạn cũ mới về rủ anh
Rủ anh thì nó trả tiền
Mắc chi mà phải xin tiền của tui
Xin tiền giằng túi mà thui
Nếu bà không có thì tui ở nhà
Ngày mai đi tiệc ở xa
Bà đừng có nói nhà ta hết tiền
Bao năm làm lụng triền miên
Hôm nay đi đám tiền đâu hỡi bà
Đi ăn đám giổ người ta
Nhậu cho say tít, về nhà nửa khuya
Bà ngồi bà chỉ vô kia
Để tôi thay áo, lột giày cho ông
Hôm nay bà xã tốt không
Tưởng đâu được phước, ai ngờ, ý cha
Bà đè tôi xuống tấm ga
Bà bắt tôi trả đúng bài mới tha
Một là ngực, miệng, cổ, tai
Hai là âu yếm ,mặn nồng, vuốt ve
Thứ ba ông phải nhiệt tình
Giờ tôi đã xỉn xin bà tha cho
Bà rằng bà vẫn không tha
Bà đè tôi xuống mà tra nó vào
Thụt vào chẳng thấy nó ra
Để luôn trong đó cho bà biết tay
Hôm nay tui nhậu hơi say
Nên không có hứng thụt ra thụt vào.
Cho tui xin nghỉ chút nào
Để tui nằm xuống bà nhào lên trên
Xuýt xoa cái miệng bà gào
Để tui cầm súng kẹo chì nhả ra
Hôm nay ăn giỗ ở xa
Đi về say xỉn mà bà chẳng tha
Ngày xưa trai tráng đẩy đà
Giờ còn chút xíu ra luôn cho bà.
Ngày mai tui nghỉ ở nhà
Bỡi đâu còn sức mà ra đi làm
Bà mua dùm mấy trái cam
Để tui tẩm bổ mà kham cho bà
Làm chồng thê thảm thế sao
Ban ngày cuốc đất đào ao
Ban đêm hầu hạ chịu sao nổi bà
Xài thì cũng phải trừ hao
Có nhiêu làm hết ngày sau còn gì.
Thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn

Nỗi nhớ mùa hoa phượng


Phượng ơi phượng nở lâu rồi
Mà sao tim thấy bồi hồi nhớ thương
Phượng rơi khắp vạn nẻo đường
Cho tà áo trắng vấn vương tuổi ngà
Sân trường thắm sắc màu hoa
Ve sầu rĩ rã thiết tha nỗi lòng
Nhớ mùa phượng vĩ đơm bông
Nhớ cô bạn gái mà hồng xinh tươi
Môi xinh duyên dáng em cười
Cho ai đắm đuối bên người mê say
Cho màu phượng mãi không phai
Cho ta ấm mãi vòng tay năm nào./.

Góc phố ngày xưa


Con đường nào tuy lạ mà quen

Chiều buông phố vắng đã lên đèn

Tìm nhau đi dưới trời mưa gió
Thấm lạnh vai người buốt tim tôi
Góc phố ngày xưa những bồi hồi
Giờ còn đâu nữa đã xa xôi
Người sang bến khác vui duyên mới
Mỏi gót đăng trình tôi với tôi
Hương yêu vừa chớm sao vụt tắt
Hoa mới ngát hương đã vội tàn
Tình vừa sum hợp vội lìa tan
Để lại trong ta những muộn màng./.

Kiếp bán hoa


Cuộc đời sao lắm phong ba
Dặm trường thân gái biết là về đâu

Ai gây ra cảnh khổ sầu
Thuyền yêu lỡ bến tình đầu dỡ dang
Hóa thân làm kiếp hoa vàng
Tỏa hương khoe sắc rộn ràng bướm ong
Thuyền tình gặp cảnh long đong
Hương tàn nhụy rữa bướm không buồn về
Ngày xưa ai đã hẹn thề
Ngày nay cay đắng ê chề xót xa
Ai hay phận gái bán hoa
Lắm điều cay đắng xót xa hỡi người
Đêm đêm em bán nụ cười
Bán tình ân ái cho người mua vui
Gian truân nuốt lệ ngậm ngùi
Mặc cho số phận dập vùi đời hoa
Còn xuân kẻ lại người qua
Hết xuân lặng lẽ bán hoa ngoài đường
Trách thay số kiếp đoạn trường
Qua rồi một thuở sắc hương mặn mà
Nhiều năm làm vợ trăm nhà
Giờ đây lên chức tú bà chị hai
Hận tình thù ghét con trai
Đàn ông là thứ nói dai bạc lòng
Khuyên ai giữ đạo làm chồng
Đừng nên ham hố đèo bồng trăng hoa
Có ngày thân xác ra ma
Mua hoa mua cả SIDA vào người./.

Thơ hai lúa



Nghe vẻ nghe ve,
Nghe vè hai lúa.
Làn da đen đúa, 
Gắn bó ruộng đồng.
Cuộc sống bần nông,
Mặc đời biến động.
Ung dung ta sống,
Chẳng thích bon chen.
Dù có nghèo hèn,
Nhưng lòng thanh thản.
Gian nan không nản,
Vững chí bền gan.
Danh lợi chẳng màng,
Cần cù chăm chỉ.
Mệt thì vào nghỉ,
Rượu đế vài ly.
Chẳng phải lo chi,
Việc nước việc làng.
Vui đón hạ sang,
Mùa vàng chín mọng.
Bà con nhân rộng,
Diện tích canh gia.
Xây dựng cửa nhà,
Kết giao thân hữu.
Cầu mong no đủ,
Mạnh khỏe tay chân.
Anh em khi cần, 
Ra tay tương trợ.
Nghèo thì không sợ,
Chỉ sợ làm lười.
Mặc ai chê cười,
Ta là hai lúa.
Hai lúa ..cái mà.. hai lúa…/.

Thơ về mẹ Mùa thu và tình mẹ


Em ơi! nắng ấm thu về
Dừa xanh nghiêng bóng chiều quê thơm nồng
Cánh diều say gió thong dong
Ngoài đồng lúa đã vàng bông khoe màu
Nằm nghe gió hát rì rào
Tiếng ru vọng lại thuở nào bên tai
Mẹ già tóc điểm sương mai
Bao mùa chờ đợi nhạt phai má hồng
Con đi thỏa chí tang bồng
Có hay mắt mẹ đôi dòng lệ rơi
Từ ngày cách biệt đôi nơi
Thương con mẹ vẫn một đời hy sinh
Mong sao con sống yên bình
Rừng bao nhiêu lá....?
..... sao bằng tình mẹ con ?

Chạnh lòng nhớ quê


Bấy lâu xa xứ trở về quê

Thấy nhớ thương sao những câu thề
Thương em mưa nắng bên ruộng rẫy
Má nhuộm phong trần thấy thương ghê.

Bao năm xuôi ngược chốn hương khê

Chợt nhớ quê xưa vội quay về
Ngày mùa lúa chín thơm mùi rạ
Cánh em chao nghiêng mỗi chiều về.

Ta về dạo bước quãng đường đê

Gió đuổi xua đi những ê chề
Ngồi nghe tiếng sáo lòng thanh thản
Quên hết ưu phiền dạ đê mê.

Ly rượu đoạn tình



Ly rượu ân tình ta đã say
Say tình tri kỹ ấm đôi tay
Say quên ngày tháng buồn đau ấy
Say thấy lòng ta nặng u hoài.

Ta chúc cho người đẹp trúc mai
Rượu nồng uống cạn chẳng thấy say
Từ nay én nhạn lìa đôi ngã
Chôn dấu tình xưa tận diêm đài.

Ngả nghiêng cành lá gió rung cây
Trăng khẽ gom mây rượu vơi đầy
Vũ trụ quay cuồng trong đôi mắt
Bất giác mơ hồ thoảng hương bay.

Ai rót cho ta chén rượu đầy
Để từng đêm trắng thấm men cay
Say cho quên hết duyên tình cũ
Nợ mấy mươi năm nợ kiếp này.

Em gái theo chồng


Phi trường tiễn bước em đi
Về Buôn Ma Thuộc vu quy theo chồng
Khoát lên chiếc áo màu hồng
Nụ cười hạnh phúc đôi lòng ước ao
Cầm tay nhẫn cưới gởi trao
Thiên đường hạnh phúc có nhau trọn đời
Chúc em mãi mãi rạng ngời
Duyên tình thắt chặt tơ trời khéo se
Cô dâu chú rể rụt rè
Bên nhau hạnh phúc bạn bè ngợi ca
Họ hàng cô bác gần xa
Mừng ngày trọng đại mẹ cha đẹp lòng
Nâng ly cạn chén rượu nồng
Chúc cho hai họ con đông cháu bầy./.
( con đàn cháu đống xưa rồi )
Đọc thêm »

SINH NHẬT CỦA NÓ


Sinh nhật năm nào giữa mùa đông
Nhớ xưa được mẹ bế trong lòng
Dòng đời trôi mãi tìm đâu thấy
Con lớn khôn rồi trong bão giông.
Sinh nhật năm này có gì không?
Một ổ bánh kem, vài cành hồng
Bạn bè thăm hỏi câu chúc tụng
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng ấm lòng.
Sinh nhật năm này lắm chữ không
Không bia, không rượu, không má hồng
Không quà , không bánh, không lời chúc
Không tiệc, không tùng, bạn cũng không.
Sinh nhật năm này thôi hết mong
Mình ta ôm ấp kỹ niệm hồng
Bạn bè tứ tán giờ muôn ngã
Hỏi ta , hỏi bạn , có buồn không ?

Cưới vợ nên và không nên


Cưới vợ ! nên cưới vợ ngoan
Nói năng lễ phép họ hàng đều thương.
Cưới vợ ! không cưới vợ cương
Tối ngày gây lộn ra đường biết thân.
Cưới vợ ! nên cưới tuổi dần
Sơn lâm chúa tể chẳng cần sợ ai.
Cưới vợ ! không cưới chân dài
Đẹp thì thấy đó theo trai không ngờ.
Cưới vợ ! không cưới vợ khờ
Gặp mình ngốc nghếch đêm sờ nó la.
Cưới vợ ! không cưới tú bà
Xăm môi , xăm mắt như ma trong mùng.
Cưới vợ ! không cưới vợ lùn
Tân hôn, lễ cưới muốn hôn ! ái chà .
Cưới vợ ! nên cưới cho xa
Khi nhà lục đục sợ ma không về.
Cưới vợ phải xét nhiều bề
Cái ăn, nết ở ô kê ! Rinh liền
Cưới vợ ! nên cưới vợ hiền
Kính trên, nhường dưới xóm giềng đều khen.
Cưới vợ ! nên cưới vợ đen
Mai sau làm ruộng dính phèn chẳng sao.
Cưới vợ ! đừng cưới vợ cao
Cửa nhà chật hẹp làm sao mà vào.
Cưới vợ đôi má hồng đào
Tám mươi tuổi vẫn ngọt ngào nét duyên.
Cưới vợ đừng cưới vợ MIÊN
Về nhà nói chuyện nghe phiền lỗ tai
Cưới vợ tìm đứa nói dai
Cả đêm hót mãi khỏi cài nhạc chuông…/.
Vợ rằng, vợ bảo khỏi luôn
Ngồi mà kén chọn ai buồn biết ngay

NHỚ ƠN THẦY CÔ GIÁO 20/11


NHẤT TỰ VI SƯ, BÁN TỰ VI SƯ.
Dù mai đi bốn phương trời 
Những lời thầy dạy ngàn đời không quên
Bảng vàng năm ấy đề tên
Công thầy dìu dắt đáp đền sao đây 
Năm xưa với dáng hanh gầy
Nhưng trong sâu thẳm chứa đầy nghĩa nhân
Dạy em cố gắng chuyên cần
Vùi mài kinh sử lập thân mai nầy
Trao em lẽ đẹp lời hay
Tránh xa cái xấu đoạ đày hư thân
Lời thầy nặng tựa đòn cân
Đến ngàn năm nữa em cần khắc ghi
Hành trang ngày ấy có gì
Chỉ là tập sách vô tri nhạt nhoà
Nhưng tình sánh tựa muôn hoa
Lưu làm kỹ niệm đã qua một thời
Theo em đi suốt cuộc đời
Những lời vàng ngọc thầy ơi an lòng./.

Bài thơ gia tài của mẹ


Hỏi thế gian ! Có thứ tình cảm nào bằng
tình mẹ cho con.

Từ ngày mẹ mới mang thai
Tình yêu dành trọn tháng ngày cho con
Đợi mong chín tháng mỏi mòn
Bao niềm hạnh phúc nhìn con chào đời
Sớt chia ánh mắt nụ cười
Mong con chóng lớn nên người mai sau
Những khi giông bão thét gào
Sợ con trở bệnh mẹ đau buốt lòng
Những ngày trời chuyển sang đông
Sợ không đủ ấm mẹ bồng trên tay
Những ngày nắng gió heo may
Mo cau mẹ quạt con say giấc nồng....