Thơ Khác | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Em đã hiểu


Em đã hiểu : Tình yêu từ đôi mắt
Vì thẹn thùng, nên thẹn mặt bỏ đi
Nhưng trong tim đã ghi đậm những gì
Lần đầu gặp _ Cớ chi lòng nhung nhớ !

Bỡi bất ngờ, nên lòng ta bở ngỡ
Muốn ngỏ lời _ E sợ tiếng gièm pha
Lạ chi người ! ? Mới gặp đã thiết tha
Sao không ngại "người ta" đây hờn dỗi

Anh như nước mây, tháng ngày trôi nỗi
Em cứ chờ và mãi đợi vẫn vơ
Nhưng ai kia, lòng thanh thản, ơ hờ
Ngày tương hợp, chỉ chờ trong tuyệt vọng

Tinhkhoi

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Tha thứ


Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cở với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :

"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?

Chiều dần buông, anh rồi chợt đến 
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Lấy chồng xa xứ


"Ba đồng một mớ đàn ông"
Vội chi em sớm lấy chồng phương xa ?
Để nơi phố thị phồn hoa
Ánh đèn mờ ảo, xót xa tình nhà

Còn đâu dưới ánh trăng tà
Đầu xanh hai mái thiết tha nguyên cầu
Mong rằng tình được bền lâu
Đừng ai để khổ, để sầu cho ai !

Thương nhau lòng chớ đổi thay
Dù cho tháng lụn, năm dài xa nhau
Một lời ân ái đã trao
Dẩu cho địa vị, sang giàu chẳng ham

Nhưng rồi em đã sang ngang
Lấy chồng xa xứ bẽ bàng duyên tôi
Bây giờ em cảnh đơn côi
Nhớ cha, thương mẹ, nhưng người còn đâu

xa con người quá ưu sầu
Nhớ con mang bệnh sớm chầu Diêm vương
Giờ thì cách trở âm dương
Mộ đà xanh cỏ, con cưng chưa về

Em ơi hảy chọn tình quê
Sớm nên thức tỉnh quay về nơi xưa

Tự an ủi


Muốn ngõ lời yêu, nhưng ngại ngần
Trong túi bạc tiền, chẳng một phân!
Chỉ ngại nói ra ,rồi ân hận
Em sẽ chê anh" thằng cù lần"?

Cuộc sống đời anh, lòng sạch trong
Lắm khi đói rách, xác lưng còng
Quần quật suốt ngày, không đủ sống
Còn gì hi vọng, để mà mong ?

Nên em đã vội vã sang ngang?
Không lời từ biệt ,em phũ phàng
Ôm mối tương tư, anh buồn nản
Hận đời, giận luôn kẻ phụ phàng

""Nghèo khổ, lầm than cũng tại mầy!
Trách mầy, không trách, trách ai đây?
Từ nay mãi mãi, thân cô độc
Còn có ai thương, ai đoái hoài ?""

Biết đâu rồi sẽ có được ngày! ?
"Mega" độc đắc trúng vô ngay
Trở thành triệu phú, nhiều người "khoái"
Lắm cô gái đẹp, xếp hàng dài???

Thơ tình Nếu biết rằng em ...


Nếu biết rằng em dạ hững hờ
Còn chi hứng thú nhả vần thơ
Gục đầu tì bút trên trang vở
Suy nghĩ vẫn vơ suốt mấy giờ

Nếu biết rằng em đã yêu ai
Người ta tốt mã lại đẹp trai
Suốt tháng quanh năm bên con gái
Biết thân hiểu phận anh chạy dài!

Nếu biết rằng em với ai kia
Dạo chơi từ sáng tới nữa khuya
Mặc cho hàng xóm cười mai mỉa
Những chàng trai trẻ đứng chầu rìa

Nếu biết rằng em sẽ "cống chò " (có chồng )
Bây giờ tôi đã rỏ nguyên do
Thủ thân an phận vì còn khó
Sang giàu,nghèo túng dám đâu so

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Bài thơ chiều thu


Ngoài hiên mưa nhè nhẹ
Xam xám một khoảng trời
Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi

Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ

Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ

Trời thu chiều say say.

Bài thơ về tâm lý ngươi già


Tuổi già lạ lắm ai ơi !
Nhiều chuện buồn cười,nghe thật khó tin
Tuổi già lẩm cẩm hay quên
Kính đeo trên mắt,đi tìm khắp nơi
Tuổi già vẫn thích đi chơi

Thăm bạn cùng tuổi,thăm người thân quen
Tuổi già thèm bát canh ngon
Thích lời nói ngọt,thích con cháu chiều
Tuổi già cần được thương yêu
Con cháu hiếu thảo là liều thuốc tiên.

Tuổi già vẫn thích làm duyên
Thích được khen trẻ,thích quên mình già
Tuổi già vẫn hát tình ca
Vẫn thích nhảy múa,vẫn son đố mì
Tuổi già vẫn thích vân vi

Vẫn thích tình cảm,vẫn ta với mình
Muốn được mọi người quan tâm
Thích được trò chuyện,thích gần cháu con
Tuổi già ngồi khóc nỉ non
Chạm lòng tự ái,chẳng còn thích chi
Ai ơi chớ có nghĩ suy
Tuổi già vậy dó,đôi khi thất thường.

(sưu tầm)

Thơ mùa đông gió bắc lại về


Đêm qua gió bắc về
Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiêng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Nỗi nhớ cứ ngập tràn
Quê nhà xa tit tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp
Những năm dài tuổi thơ.


Minh gương Nguyễn

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Thương lắm miền Trung ơi



"Ai ơi thương lắm miền Trung
Năm nào cũng vậy bão bùng ập vô
Gió lùa đổ lúa mất ngô
Nước lên gà lợn mọi đồ cuốn theo
Nhà tranh vách lá đã nghèo
Trẻ thơ ánh mắt trong veo thương lòng
Miền Trung nơi ấy cầu mong
Bão nhanh qua để nắng hồng ánh dương
Miền Trung máu thịt yêu thương
Bão qua Nam Bắc hai phương hướng về" 

Thơ cảm động chia sẻ bão lũ miền Trung ruột thịt rất hay


Đất nước tôi như một con tàu
Mũi thuyền rẽ sóng, Mũi Cà Mau…

Ai đó nói…
Đất nước tôi như một con rồng
Đầu rồng phía Bắc cổ vươn cao.
Từ hai phía, miền Trung ơi ở giữa.
Tan nát lòng mỗi năm bão đi qua.

Dài rộng thế mà nhỏ nhoi trước bão
Chẳng năm nào không tàn phá quê tôi
Trong biển nước mà cạn khô dòng nước mắt.
Biết thế lâu rồi nhưng chưa thể đổi thay
Nào hồ chứa, nào quy trình xả lũ.
Đến lúc nào đây, Quê có được yên bình…

Đời ngắn ngủi và mong manh biết mấy
Khoảnh khắc biệt ly như tia chớp của trời.
Vừa tàn nhẫn vừa như là thương hại
Để lại sau sau lưng bao hệ lụy cho đời.

Miền Trung ơi, năm nay… bão lại về
Điệp khúc ấy, mỗi khi nghe, lòng quặn thắt
Lại nước mênh mông, lại tan nát cửa nhà
Nhiều số phận xuôi theo dòng nước lũ

Nhiều gia đình mất mát người thân
Những bà mẹ mất con trong gang tấc
Cha mất con, những người vợ mất chồng
Không thể nào tin và có thể nào tin…

Đau đớn tột cùng, nước mắt chảy vào tim
Còn chưa đủ hay sao hỡi Trời cao Đất thẳm?!
Hãy để cho quê tôi một chỗ đứng an toàn
Để nước mắt không còn rơi xuống nữa
Để mẹ và các em tôi có cuộc sống yên bình

Tôi tha thiết mong các nhà khoa học
Gắng sức tìm ra một giải pháp vẹn toàn
Để cứu lấy những người dân khi bão lũ
Tôi rất sợ một điều xưa cũ:
Ủng hộ miền Trung sau cơn bão “Số nhiều”

Mặc dù vậy, tôi cũng xin tha thiết…
Mong mọi miền quê chia bớt nỗi đau này
Các nhà tài trợ, các doanh nhân thành đạt
Những tấm lòng hảo tâm, không cứ giàu nghèo

Cùng san sẻ giúp miền Trung lành lại
Sau cơn bão của thiên nhiên đến cơn bão cuộc đời
Tươi tốt lại tình yêu thương quên lãng
Có vẻ dần vơi trong cuộc sống vội vàng

Nhanh đắp lại sông tình đời đang cạn
Chắt chiu dần, chẳng mấy sẽ đầy thôi
Tôi xin gửi tấm lòng vào bài thơ viết vội
Miền Trung ơi! Đau đớn sẽ lắng dần... 

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Có thể một ngày


Có thể một ngày anh sẽ hết yêu
Em của ngày xưa anh chờ đợi
Cuộc sống bình yên trôi qua vội
Trải nỗi buồn sâu thẳm trái tim
Có thể một ngày anh sẽ hết mơ
Về em trong chiều mưa đổ
Lặng bước chân qua từng con phố
Gạt đi dần nỗi nhớ trong anh
Có thể một ngày em hẹn anh
Nhưng không phải như thời áo trắng
Anh chờ em buổi chiều vắng lặng
Còn gì những kỉ niệm đã qua!
Có thể một ngày em mặc áo hoa
Anh chụp ảnh cùng nhưng không là chú rể
Em vẫn cười, cười dịu dàng như thế
Lúc đó rồi liệu anh có còn yêu?
Nhưng một ngày anh cũng sẽ yêu
Và người đó không còn là em nữa
Xa rồi em… Tình yêu một nửa
Trả lại cho anh một nửa tình yêu…

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Khuyên chú Cuội


Dưới trần gian ngắm chị Hằng
Ta thừa nhận cũng lặng thầm ước ao...
Nhưng vì ta vốn tự cao 
Quyết không thèm nói lời nào yêu thương!
Khổ thân Cuội mãi vấn vương
Gốc Đa chờ đợi đêm sương ướt rồi
Về đi Chú hãy về thôi
Học ta bày tỏ tình đời trong thơ
Biết đâu một buổi tình cờ
Có người đọc sẽ ngẩn ngơ... vì mình

Vũ Tuấn Anh

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

Ghét thơ


Mới yêu - Em tưởng anh hiền lắm
Tâm lý đẹp trai, mỗi NGHỊCH NGẦM
Đâu biết đào hoa, anh giỏi thế
Nhắn tin dù máy ở trong quần

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Qua rồi


Qua rồi cái tuổi đôi mươi
Qua rồi cái tuổi hay cười mộng mơ
Qua rồi cái tuổi dại khờ
Qua rồi cái tuổi đợi chờ được yêu
Qua rồi vách là cột xiu
Qua rồi nắng sơm mưa chiều chân quê
Qua rồi năm tháng ê chề
Qua rồi những buổi đi về lẽ loi
Qua rồi cuộc sống đơn côi
Qua rồi những buổi trăng soi lạnh lùng
Qua rồi hỡi khách tình chung
Qua rồi ngày ấy ung dung tung hoành
Qua rồi em có biết không
Qua rồi những buổi chiều đông một mình
Qua rồi những giấc mơ xinh
Qua rồi một kiếp chung tình sắc son
Qua rồi tuổi trẻ đâu còn
Qua rồi hương sắc mỏi mòn tàn phai
Qua rồi những buổi sớm mai
Qua rồi một thuở đắm say mộng lành
Qua rồi nắng ấm trời xanh
Qua rồi ngày ấy duyên lành đắp xây
Qua rồi nhưng vẫn còn đây
Qua rồi nhưng thấy mắt cay lệ nhòa.

Tâm sự kẻ độc thân


Độc thân buồn lắm ai ơi
Nhưng mà được cái thảnh thơi cuộc đời
Không mơ những chuyện xa vời
Biết ngày mai đó cuộc đời ra sao
Sáng ra thịt nướng bún xào
Chiều về cơm bụi cháo rau lề đường
Một mình một ngựa vững cương
Ngao du khắp chốn thiên đường nơi đâu
Đôi khi có chút buồn rầu
Nhưng mà chuyện vặt chẳng sầu được ta
Ngày sau ai chẳng ra ma
Bây giờ còn sống thì ta còn làm
Rượu bia, bia rượu chẳng ham
Tại vì tiếp bạn phải làm ít ly
Độc thân vui tính nhiều khi
Đêm về lặng lẽ tức thì buồn hiu.

Thơ vui đàn bà


Đàn bà làm khổ đời ta.
Mỗi đêm đều muốn một ca mới khò,
Năm đầu, cơ bắp phình to,
Năm sau, xương xóc, lò xo, nổi đầy,
Tưởng đâu được vợ là hay,
Ai ngờ bị vợ đọa đày tấm thân,
Trước đây mình nghĩ không cần
Đến khi lớn tuổi sợ gần, sợ xa
Sợ khi đến lúc đã già
Sợ khi sức yếu, sợ nhà trống không
Sợ không có trẻ nối dòng
Sợ khi ngã xuống không người tiển đưa
Giờ thì lại sợ hơn xưa
Sợ tiền không đủ, để đưa cho bà
Làm về phải cuối đầu thưa
Xong rồi phải móc, tiền đưa cho bà
Mỗi đêm còn phải mát xa
Hầu hạ không tốt ,bà la vỡ nhà
Anh ơi, anh hỡi, anh à
Anh làm như thế mới là đàn ông
Tôi ngồi nghĩ chuyện lòng vòng
Phải chi ngày trước, tôi không cưới bà
Cưới bà giờ khổ chết cha
Muốn đi với bạn phải ra xin tiền
Cầm tiền bà ngó hơi nghiên
Đi đâu mà phải xin tiền vậy anh
Tôi rằng đi uống cà phê
Có thằng bạn cũ mới về rủ anh
Rủ anh thì nó trả tiền
Mắc chi mà phải xin tiền của tui
Xin tiền giằng túi mà thui
Nếu bà không có thì tui ở nhà
Ngày mai đi tiệc ở xa
Bà đừng có nói nhà ta hết tiền
Bao năm làm lụng triền miên
Hôm nay đi đám tiền đâu hỡi bà
Đi ăn đám giổ người ta
Nhậu cho say tít, về nhà nửa khuya
Bà ngồi bà chỉ vô kia
Để tôi thay áo, lột giày cho ông
Hôm nay bà xã tốt không
Tưởng đâu được phước, ai ngờ, ý cha
Bà đè tôi xuống tấm ga
Bà bắt tôi trả đúng bài mới tha
Một là ngực, miệng, cổ, tai
Hai là âu yếm ,mặn nồng, vuốt ve
Thứ ba ông phải nhiệt tình
Giờ tôi đã xỉn xin bà tha cho
Bà rằng bà vẫn không tha
Bà đè tôi xuống mà tra nó vào
Thụt vào chẳng thấy nó ra
Để luôn trong đó cho bà biết tay
Hôm nay tui nhậu hơi say
Nên không có hứng thụt ra thụt vào.
Cho tui xin nghỉ chút nào
Để tui nằm xuống bà nhào lên trên
Xuýt xoa cái miệng bà gào
Để tui cầm súng kẹo chì nhả ra
Hôm nay ăn giỗ ở xa
Đi về say xỉn mà bà chẳng tha
Ngày xưa trai tráng đẩy đà
Giờ còn chút xíu ra luôn cho bà.
Ngày mai tui nghỉ ở nhà
Bỡi đâu còn sức mà ra đi làm
Bà mua dùm mấy trái cam
Để tui tẩm bổ mà kham cho bà
Làm chồng thê thảm thế sao
Ban ngày cuốc đất đào ao
Ban đêm hầu hạ chịu sao nổi bà
Xài thì cũng phải trừ hao
Có nhiêu làm hết ngày sau còn gì.
Thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn

Kiếp bán hoa


Cuộc đời sao lắm phong ba
Dặm trường thân gái biết là về đâu

Ai gây ra cảnh khổ sầu
Thuyền yêu lỡ bến tình đầu dỡ dang
Hóa thân làm kiếp hoa vàng
Tỏa hương khoe sắc rộn ràng bướm ong
Thuyền tình gặp cảnh long đong
Hương tàn nhụy rữa bướm không buồn về
Ngày xưa ai đã hẹn thề
Ngày nay cay đắng ê chề xót xa
Ai hay phận gái bán hoa
Lắm điều cay đắng xót xa hỡi người
Đêm đêm em bán nụ cười
Bán tình ân ái cho người mua vui
Gian truân nuốt lệ ngậm ngùi
Mặc cho số phận dập vùi đời hoa
Còn xuân kẻ lại người qua
Hết xuân lặng lẽ bán hoa ngoài đường
Trách thay số kiếp đoạn trường
Qua rồi một thuở sắc hương mặn mà
Nhiều năm làm vợ trăm nhà
Giờ đây lên chức tú bà chị hai
Hận tình thù ghét con trai
Đàn ông là thứ nói dai bạc lòng
Khuyên ai giữ đạo làm chồng
Đừng nên ham hố đèo bồng trăng hoa
Có ngày thân xác ra ma
Mua hoa mua cả SIDA vào người./.

Bài Thơ Chị Tôi


"Đêm mưa nhớ chị"
Chị ơi hoa gạo rụng rồi
Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu
Lặng nhìn cánh võng ngày xưa
À ơi... Em ngủ chị đưa võng nào

Khẳng khiu cây khế ven ao
Chát chua chị cũng hái vào cho em
Vai gầy mẹ gánh chợ đêm
Cơm khê cơm sống cũng đem dỗ dành.

Cái thời hờn dỗi qua nhanh
Một thoáng thôi, tóc đang xanh... bỗng già!
Chị là vạt nắng thoảng qua
Hiền như tấm lụa mượt mà áo em.

Nhạc buồn một khúc ru êm
Nắng chiều đã ngả ngang thềm gió xiêu
Chẳng còn hoa gạo mỹ miều
Chị thêu lên tấm lụa điều tặng tôi!

Chị ơi! hoa gạo rụng rồi
Sương may lành lạnh tiết trời cuối thu!

chiều hè


Lãng đãng khói lam chở sắc hè
Chiều vương bụi nắng trải hồn quê
La đà rặng liễu la đà gió
ngan ngát hương sen nhuộm lối về...