Lục Bát | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Tình đã vỡ


Lặng nhìn những áng mây trôi
Lá đưa theo gió, mưa rơi rì rào
Con tàu vượt sóng lao xao
Người thương năm cũ nơi nào gởi thân ?
Để rồi lòng mãi buâng khuâng
Luyến thương cho mấy cũng phần riêng ta
Ta đây, người đó cách xa
Sông Ngân cách trở, bao giờ gặp nhau
Lòng anh trĩu nặng ưu sầu
Tương tư ôm khối tình đầu vỡ tan!

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Lấy chồng xa xứ


"Ba đồng một mớ đàn ông"
Vội chi em sớm lấy chồng phương xa ?
Để nơi phố thị phồn hoa
Ánh đèn mờ ảo, xót xa tình nhà

Còn đâu dưới ánh trăng tà
Đầu xanh hai mái thiết tha nguyên cầu
Mong rằng tình được bền lâu
Đừng ai để khổ, để sầu cho ai !

Thương nhau lòng chớ đổi thay
Dù cho tháng lụn, năm dài xa nhau
Một lời ân ái đã trao
Dẩu cho địa vị, sang giàu chẳng ham

Nhưng rồi em đã sang ngang
Lấy chồng xa xứ bẽ bàng duyên tôi
Bây giờ em cảnh đơn côi
Nhớ cha, thương mẹ, nhưng người còn đâu

xa con người quá ưu sầu
Nhớ con mang bệnh sớm chầu Diêm vương
Giờ thì cách trở âm dương
Mộ đà xanh cỏ, con cưng chưa về

Em ơi hảy chọn tình quê
Sớm nên thức tỉnh quay về nơi xưa

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Thơ buồn đêm


ngồi buồn trông hướng phương xa
đêm khuya còn lại mình ta với đời
ngồi đây ta đếm sao trời
một mình lẻ bóng ở nơi quê người
làm sao có thể mỉm cười
khi ta là một con người cô đơn
làm sao người hiểu ta hơn
làm sao vơi bớt nỗi cô đơn này
làm sao có những tháng ngày
chia bùi sẻ ngọt đắng cay cuộc đời.

Bài thơ buồn tha hương


gió chiều nay thổi về đâu
cho lòng man mát nỗi sầu cô đơn
gió chiều thổi nhẹ từng cơn
cho đàn lỡ nhịp nỗi hờn vương cao.

gió chiều nay thổi lao xao
lá rụng về cội,mưa rào lê thê
xa xăm một bóng đi về
cô đơn người bước,tỉ tê giọt sầu.

người đi chẳng biết về đâu
chân mang nghĩa nặng tình sâu bước dời
người đi bóng khuất giữa đời
lòng mang tâm sự chẳng lời nên câu.

người đi đi mãi về đâu
phong ba số kiếp biết đâu là bờ
người đi biết đến bao giờ

tìm gặp hạnh phúc ,bến mơ đợi người.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Thơ buồn tàn tro



Em đi để lại con đường
Hàng cây đứng đó bên đường chơi vơi
Gió lay từng chiếc lá rơi
Cơn mưa mùa hạ cuối trời đìu hiu
Ngày xưa em thật mĩ miều
Hào hoa hương sắc ít nhiều đẹp đôi
Ngày xưa em đến bên tôi
Như làn gió nhẹ cho tôi phiêu bồng
Duyên tình ấp ủ những mong
Tình sâu nghĩa nặng trong lòng còn ghi
Bây giờ em đã ra đi
Sang sông để lại sầu bi tim nầy
Mong sao hoa lá cỏ cây
Bốn mùa tươi tốt từ đây tới già
Còn tôi nhớ mãi tình xa
chôn vào kỷ niệm tình ta với người
bao giờ cây chết lìa đời
mới thôi không đứng dưới trời đợi em .

Thơ tình thương


Thương em thương đến bao giờ
Thương em anh vẫn đợi chờ từng đêm.
Thương sao vạt nắng bên thềm
Thương sao trăng khuyết êm đềm dần trôi.

Thương người cuộc sống đơn côi
Thương ai kiếp sống nổi trôi cơ hàn.
Thương người duyên nợ dỡ dang
Thương người một kiếp hồng nhan bạc phần.

Thương cha năm tháng tảo tần
Thương mẹ khó nhọc muôn phần đắng cay.
Thương người chìm đắm cơn say
Thương cho một kiếp đọa đày tấm thân.

Thương người như thể thương thân
Thương người như thể một phần của tôi
Thương người ở chốn xa xôi
Thương chăn gối lẻ đơn côi lạnh lùng.

Thương cho một kiếp tình chung
Thương cho một kiếp lạnh lùng tình yêu.
Thương nhiều chẳng nhận bao nhiêu
Thương rồi lại để điều hiu tháng ngày.

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Tháng Sáu trời mưa


Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong toả đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận

Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng…

Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ

Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
Hãy để môi rót rượu vào môi
Hãy cầm tay nhau bằng ngón tay bấn loạn

Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
Đêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
Nếu em sợ thời gian dài vô tận

Tháng sáu trời mưa, em có nghe mưa xuống
Trời không mưa em có lạy trời mưa?
Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm.

Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc

Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu.

Đèn khuya


Tặng người đẹp trong tranh họa Thiếu nữ và hoa sen của Bùi Xuân Phái 

Đêm về qua phía nhà em, 
Thấy em còn thức chong đèn học khuya 
Hay là mải miết say mê 
Bài thơ trao vội lúc về học ư ? 

Bao năm trao đổi thư từ, 
Bao đêm thao thức làm thơ tặng nàng. 
Thôi về thu góp hành trang, 
Chu toàn khoa cử, xa nàng ít lâu. 

Bao giờ sự nghiệp đẹp mầu, 
Con đường danh phận bắt đầu thênh thang 
Nhờ người nói với mẹ nàng, 
Xin cho bên ấy được sang bên này. 

Bao giờ đẹp lá trầu cay, 
Quan viên hai họ vui ngày vu quy. 
Đâu còn thư nọ, thơ kia, 
Đâu còn phài thức đèn khuya một mình.


Cố Hoạ sĩ Bùi Xuân Phái (1920-1988), hoạ sĩ nổi danh được mọi người biết đến qua những bức hoạ về thành phố cổ Hà Nội. 

Hoa pháo hồng



Đài trang đôi mắt nhung huyền, 
Sao nhìn mà bắt ưu phiền tung bay, 
Diù tâm tư ngả mơ say 
Cho ta quên những tháng ngày long đong. 

Từ quan treo ấn thong dong 
Thả thuyền suối tóc xuôi dòng thần tiên. 
Mảng vui lạc ngả Đào Nguyên, 
Xin cho tá túc vì quên đường về. 

Xin cho được ngắm tóc thề 
Bờ vai e ấp lối về yêu thương. 
Xin cho được biết quê hương 
Của say mê với ghen tuông giận hờn. 

Xin cho diù bước hoàng hôn, 
Bên nhau riú rít dù đường còn xa. 
Cho thư sinh biết ngọc ngà, 
Đừng cho đau đớn xe hoa pháo hồng.