Thơ Khác | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Em đã hiểu


Em đã hiểu : Tình yêu từ đôi mắt
Vì thẹn thùng, nên thẹn mặt bỏ đi
Nhưng trong tim đã ghi đậm những gì
Lần đầu gặp _ Cớ chi lòng nhung nhớ !

Bỡi bất ngờ, nên lòng ta bở ngỡ
Muốn ngỏ lời _ E sợ tiếng gièm pha
Lạ chi người ! ? Mới gặp đã thiết tha
Sao không ngại "người ta" đây hờn dỗi

Anh như nước mây, tháng ngày trôi nỗi
Em cứ chờ và mãi đợi vẫn vơ
Nhưng ai kia, lòng thanh thản, ơ hờ
Ngày tương hợp, chỉ chờ trong tuyệt vọng

Tinhkhoi

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Tha thứ


Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cở với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :

"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?

Chiều dần buông, anh rồi chợt đến 
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Lấy chồng xa xứ


"Ba đồng một mớ đàn ông"
Vội chi em sớm lấy chồng phương xa ?
Để nơi phố thị phồn hoa
Ánh đèn mờ ảo, xót xa tình nhà

Còn đâu dưới ánh trăng tà
Đầu xanh hai mái thiết tha nguyên cầu
Mong rằng tình được bền lâu
Đừng ai để khổ, để sầu cho ai !

Thương nhau lòng chớ đổi thay
Dù cho tháng lụn, năm dài xa nhau
Một lời ân ái đã trao
Dẩu cho địa vị, sang giàu chẳng ham

Nhưng rồi em đã sang ngang
Lấy chồng xa xứ bẽ bàng duyên tôi
Bây giờ em cảnh đơn côi
Nhớ cha, thương mẹ, nhưng người còn đâu

xa con người quá ưu sầu
Nhớ con mang bệnh sớm chầu Diêm vương
Giờ thì cách trở âm dương
Mộ đà xanh cỏ, con cưng chưa về

Em ơi hảy chọn tình quê
Sớm nên thức tỉnh quay về nơi xưa

Tự an ủi


Muốn ngõ lời yêu, nhưng ngại ngần
Trong túi bạc tiền, chẳng một phân!
Chỉ ngại nói ra ,rồi ân hận
Em sẽ chê anh" thằng cù lần"?

Cuộc sống đời anh, lòng sạch trong
Lắm khi đói rách, xác lưng còng
Quần quật suốt ngày, không đủ sống
Còn gì hi vọng, để mà mong ?

Nên em đã vội vã sang ngang?
Không lời từ biệt ,em phũ phàng
Ôm mối tương tư, anh buồn nản
Hận đời, giận luôn kẻ phụ phàng

""Nghèo khổ, lầm than cũng tại mầy!
Trách mầy, không trách, trách ai đây?
Từ nay mãi mãi, thân cô độc
Còn có ai thương, ai đoái hoài ?""

Biết đâu rồi sẽ có được ngày! ?
"Mega" độc đắc trúng vô ngay
Trở thành triệu phú, nhiều người "khoái"
Lắm cô gái đẹp, xếp hàng dài???

Thơ tình Nếu biết rằng em ...


Nếu biết rằng em dạ hững hờ
Còn chi hứng thú nhả vần thơ
Gục đầu tì bút trên trang vở
Suy nghĩ vẫn vơ suốt mấy giờ

Nếu biết rằng em đã yêu ai
Người ta tốt mã lại đẹp trai
Suốt tháng quanh năm bên con gái
Biết thân hiểu phận anh chạy dài!

Nếu biết rằng em với ai kia
Dạo chơi từ sáng tới nữa khuya
Mặc cho hàng xóm cười mai mỉa
Những chàng trai trẻ đứng chầu rìa

Nếu biết rằng em sẽ "cống chò " (có chồng )
Bây giờ tôi đã rỏ nguyên do
Thủ thân an phận vì còn khó
Sang giàu,nghèo túng dám đâu so

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Bài thơ chiều thu


Ngoài hiên mưa nhè nhẹ
Xam xám một khoảng trời
Mây chiều vương vương khói
Lả tả lá vàng rơi
Man mác buồn chơi vơi

Mùa thu hiu hắt lạ
Cuối vườn xào xạc lá
Chuông chiều hôm đổ hồi
Nỗi nhớ trong nỗi nhớ

Quê hương mình xa xôi
Mưa ngâu chiều bay bay
Thoảng mùi hương rất lạ
Rung rinh cành hồng nhỏ

Trời thu chiều say say.

Bài thơ về tâm lý ngươi già


Tuổi già lạ lắm ai ơi !
Nhiều chuện buồn cười,nghe thật khó tin
Tuổi già lẩm cẩm hay quên
Kính đeo trên mắt,đi tìm khắp nơi
Tuổi già vẫn thích đi chơi

Thăm bạn cùng tuổi,thăm người thân quen
Tuổi già thèm bát canh ngon
Thích lời nói ngọt,thích con cháu chiều
Tuổi già cần được thương yêu
Con cháu hiếu thảo là liều thuốc tiên.

Tuổi già vẫn thích làm duyên
Thích được khen trẻ,thích quên mình già
Tuổi già vẫn hát tình ca
Vẫn thích nhảy múa,vẫn son đố mì
Tuổi già vẫn thích vân vi

Vẫn thích tình cảm,vẫn ta với mình
Muốn được mọi người quan tâm
Thích được trò chuyện,thích gần cháu con
Tuổi già ngồi khóc nỉ non
Chạm lòng tự ái,chẳng còn thích chi
Ai ơi chớ có nghĩ suy
Tuổi già vậy dó,đôi khi thất thường.

(sưu tầm)

Thơ mùa đông gió bắc lại về


Đêm qua gió bắc về
Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiêng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Nỗi nhớ cứ ngập tràn
Quê nhà xa tit tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp
Những năm dài tuổi thơ.


Minh gương Nguyễn

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Thương lắm miền Trung ơi



"Ai ơi thương lắm miền Trung
Năm nào cũng vậy bão bùng ập vô
Gió lùa đổ lúa mất ngô
Nước lên gà lợn mọi đồ cuốn theo
Nhà tranh vách lá đã nghèo
Trẻ thơ ánh mắt trong veo thương lòng
Miền Trung nơi ấy cầu mong
Bão nhanh qua để nắng hồng ánh dương
Miền Trung máu thịt yêu thương
Bão qua Nam Bắc hai phương hướng về" 

Thơ cảm động chia sẻ bão lũ miền Trung ruột thịt rất hay


Đất nước tôi như một con tàu
Mũi thuyền rẽ sóng, Mũi Cà Mau…

Ai đó nói…
Đất nước tôi như một con rồng
Đầu rồng phía Bắc cổ vươn cao.
Từ hai phía, miền Trung ơi ở giữa.
Tan nát lòng mỗi năm bão đi qua.

Dài rộng thế mà nhỏ nhoi trước bão
Chẳng năm nào không tàn phá quê tôi
Trong biển nước mà cạn khô dòng nước mắt.
Biết thế lâu rồi nhưng chưa thể đổi thay
Nào hồ chứa, nào quy trình xả lũ.
Đến lúc nào đây, Quê có được yên bình…

Đời ngắn ngủi và mong manh biết mấy
Khoảnh khắc biệt ly như tia chớp của trời.
Vừa tàn nhẫn vừa như là thương hại
Để lại sau sau lưng bao hệ lụy cho đời.

Miền Trung ơi, năm nay… bão lại về
Điệp khúc ấy, mỗi khi nghe, lòng quặn thắt
Lại nước mênh mông, lại tan nát cửa nhà
Nhiều số phận xuôi theo dòng nước lũ

Nhiều gia đình mất mát người thân
Những bà mẹ mất con trong gang tấc
Cha mất con, những người vợ mất chồng
Không thể nào tin và có thể nào tin…

Đau đớn tột cùng, nước mắt chảy vào tim
Còn chưa đủ hay sao hỡi Trời cao Đất thẳm?!
Hãy để cho quê tôi một chỗ đứng an toàn
Để nước mắt không còn rơi xuống nữa
Để mẹ và các em tôi có cuộc sống yên bình

Tôi tha thiết mong các nhà khoa học
Gắng sức tìm ra một giải pháp vẹn toàn
Để cứu lấy những người dân khi bão lũ
Tôi rất sợ một điều xưa cũ:
Ủng hộ miền Trung sau cơn bão “Số nhiều”

Mặc dù vậy, tôi cũng xin tha thiết…
Mong mọi miền quê chia bớt nỗi đau này
Các nhà tài trợ, các doanh nhân thành đạt
Những tấm lòng hảo tâm, không cứ giàu nghèo

Cùng san sẻ giúp miền Trung lành lại
Sau cơn bão của thiên nhiên đến cơn bão cuộc đời
Tươi tốt lại tình yêu thương quên lãng
Có vẻ dần vơi trong cuộc sống vội vàng

Nhanh đắp lại sông tình đời đang cạn
Chắt chiu dần, chẳng mấy sẽ đầy thôi
Tôi xin gửi tấm lòng vào bài thơ viết vội
Miền Trung ơi! Đau đớn sẽ lắng dần... 

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Có thể một ngày


Có thể một ngày anh sẽ hết yêu
Em của ngày xưa anh chờ đợi
Cuộc sống bình yên trôi qua vội
Trải nỗi buồn sâu thẳm trái tim
Có thể một ngày anh sẽ hết mơ
Về em trong chiều mưa đổ
Lặng bước chân qua từng con phố
Gạt đi dần nỗi nhớ trong anh
Có thể một ngày em hẹn anh
Nhưng không phải như thời áo trắng
Anh chờ em buổi chiều vắng lặng
Còn gì những kỉ niệm đã qua!
Có thể một ngày em mặc áo hoa
Anh chụp ảnh cùng nhưng không là chú rể
Em vẫn cười, cười dịu dàng như thế
Lúc đó rồi liệu anh có còn yêu?
Nhưng một ngày anh cũng sẽ yêu
Và người đó không còn là em nữa
Xa rồi em… Tình yêu một nửa
Trả lại cho anh một nửa tình yêu…