Thơ Mùa Đông | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Thơ mùa đông gió bắc lại về


Đêm qua gió bắc về
Ào ào ngoài cửa sổ
Gió lùa qua khe cửa
Rung rung tấm rèm thưa
Nằm suy nghĩ vẩn vơ
Bồi hồi bao kỷ niệm
Trong phòng hơi ớn lạnh
Thao thức suốt đêm trường
Lá khô rơi ngoài vườn
Cây chuyển mình răng rắc
Gặp gió mùa đông bắc
Nhớ mùa đông năm xưa
Một tiêng chim vu vơ
Trong đêm khuya quạnh quẽ
Tiếng lá rơi khe khẽ
Báo hiệu thu đang tàn
Nỗi nhớ cứ ngập tràn
Quê nhà xa tit tắp
Bao kỷ niệm đầy ắp
Những năm dài tuổi thơ.


Minh gương Nguyễn

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Ai nói sợ mùa đông


Trên con đường mùa đôngCây không còn lộc biếc
Con chim ngừng tiếng hót
Nằm trong tổ trú đông.
Dạo trên phố mùa đông
Đoàn người đi vội vã
Ai cũng thật hối hả
Để mau quay về nhà.
Trên bờ sông mùa đông
Vài đôi tình nhân đứng
Nép mình như gần lại
Sợ gió lạnh ùa về.
Khi qua nhà mùa đông
Bữa cơm thật đầm ấm
Mọi người thật đông đủ
Khi mùa đông đã về.
Dạo qua chợ mùa đông
Ngọn lửa hồng nồng ấm
Những người đi buôn bán
Chia sẻ chút hơi nồng.
Nếu không có mùa đông
Sao biết tình nồng ấm
Sao biết được giá trị
Dù rất đỗi bình thường.
Nếu không từng vấp ngã
Sao biết được thành công
Nếu không từng lạnh giá
Sao biết nắng mai hồng.
Đừng nói sợ mùa đông
Phương Thảo

CHỚM ĐÔNG





Nắng đã phai rồi...! Đông tới chưa?
Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa
Hàng cây lá rụng đìu hiu gió
Dãy phố ai về lất phất mưa
Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ
Buồn vương mái ngói hạt sương thừa
Mơ màng non nước bình yên nhỉ
Chẳng biết đông này có giống xưa

Minh Đức

Sầu Đông





Lá đợi xa cành giữa lặng im
Núi non man mác bởi sương chìm
Mây trùm mặt đất hư hao nắng
Gió cuộn phương trời dáo dác chim
Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ
Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm
Thu qua đông tới hồn cô độc
Mới nhận ra mình lạnh nhói tim

Minh Đức