Thơ Tình | Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Tạm biệt



Bởi vì anh dắt em lên những ngôi đền cổ
chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng

Mặt trời vàng và mắt em nâu .

Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế ,với em là tiễn biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hoá đá phía bên kia

Bão!!!



Anh có nghe
Bão nghiền nát màn đêm tơi tả
Bão nhẹ nhàng
ôm lá,hôn cây
Chuốc men say
Cho đêm thành tội lỗi
Anh có nghe màn đêm không nói
Bão thờ ơ ra đi
để lại con đường gãy nát những cành si

TRONG TIM EM MỘT NỖI BUỒN



Trong tim em một nỗi buồn nào đấy
Cô đơn đang ngủ bao giờ
Nghe tiếng đập trái tim anh cũng dậy
Để rồi rơi hẫng trong mơ

Một tia sáng trong lòng em đang sống
Mong anh lặng lẽ vô hình
Những bóng tối của buồn đau thất vọng
Không làm nó tắt vì anh

Đôi khi bước qua mồ em hãy nhớ
Thương em chôn dưới đất mềm
Em chỉ sợ một điều em chỉ sợ
Anh đã hoàn toàn quên em

Trước khi chết em xin anh hãy nhớ
Cho em chỉ một lần này
Một giọt lệ lên môi tình đau khổ
Để bù em khóc hôm nay
... Và tất cả đã đổi thay,em bây giờ đã khác
Hát khác xưa rồi và khóc cũng khác xưa
- B. Kornhilop-

Vâng,em đã khác xưa rồi,em đã khác xưa
Ôi,cuộc đời sao trôi nhanh quá vậy
Em đã già đi ,anh không nhận ra được nữa
Hay là anh có nhận ra chăng ?
Em không cầu xin tha thứ ở nơi anh
Cũng chẳng thề nguyền những điều vụng dại
Nhưng em tin ,nếu anh quay trở lại
Nếu anh còn nhận được ra em
Những bực tức nhau sẽ nguôi quên
Ta sẽ ở lại bên nhau sóng bước
Ta sẽ khóc như chưa bao giờ được khóc
Mà chỉ hai ta mới hiểu vì sao

QUÀ TẶNG CỦA TÌNH YÊU - Lan Hoàng Miên



Em đem chưng cất tuổi thơ đầy nước mắt
Nỗi đau kết thành hạt trân châu bảy sắc
Trao anh
Xây lâu đài tình yêu
Em thuỷ táng những điều lầm lỗi
Bằng nước mắt cả một đời người
Để nỗi đam mê không còn tì vết
Dâng anh
Và cũng có một ngày...........

TRO TÀN QUÁ KHỨ


Lả tả bay trên thành phố đông người
Tro quá khứ tình yêu em đã đốt
Cái quá khứ không đem mà ăn được
Nhưng con người lại chẳng thể dễ quên

Dẫu bây giờ không nắm được tay anh
Mắt trong mắt như cái thời lửa cháy
Nhưng hãy lọc trong tro tàn đen ấy
Có những điều đốt mãi chẳng thành tro

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Nếu có một ngày


NẾU CÓ MỘT NGÀY

(Trần Đình Khâm)




tho tinh yeu hay nhattho tinh yeu hay nhat, thơ tình yêu hay nhấtNếu có một ngày anh không yêu em?
Xin hãy xóa dùm anh câu chuyện cũ   
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha 



Nếu có một ngày, anh quên đi kỉ niệm
Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong em hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu anh


Anh rất sợ ngày mai sẽ đến
Có bóng hình người khác trong anh
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không em!


Nếu có một ngày anh không yêu em?
Em hãy viết lời thề xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.



Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay
Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu.

Ván cờ tình yêu


Đã có bao nhiêu người con gái

đi qua cuộc đời tôi
thật ra cũng chẳng nhiều
Chỉ có em như vết chàm loang
một giọt từ thời thanh thiếu
loang rộng đến mãi bây giờ

Đã có bao lần tôi nói yêu
lại hình như chỉ có một lần
với em! 
không phải là ngày xưa thơ dại
mà khi tóc đã đổi màu
khi niềm nhớ thương đã bén rễ ăn sâu
khi vết chàm càng ngày càng đậm

Em ơi, tình yêu!!!
có phân biệt đúng - sai???
hay chỉ biết cho ra
có lấy lại hay không, 
cũng chẳng hề gì

Có phải không em,
khi người ta yêu nhau
con tim không có mắt?

Tội cho em, mà tội cả cho tôi
trong ván cờ tình,

hai kẻ đều thua!!!

Xa để biết yêu nhiều hơn


Em cứ gọi tên anh trong nỗi nhớ
Dù thì thầm dù cách trở nơi xa
Tiếng lòng em vẫn thắm thiết không nhòa
Anh đón nhận mà vui trong câm nín

Em cứ gọi cho tình lên trái chín
Cho giấc mơ gói kín trọn niềm niềm thương
Cho môi em thắm đỏ cả màu hường
Nụ hôn gió anh trao dù trừu tượng

Em cứ gọi dù lời trong gió chướng
Cũng dịu êm thoáng mát cỏi lòng anh
Dù xa xôi âm hưởng cũng ngọt mềm
Dù cay đắng anh cũng thèm nghe thấy

Đó là thật xin em đừng nghĩ quấy
Rằng anh đây buồn mấy cũng làm thinh
Bởi vì anh hiểu thấu sự chung tình
Anh mang lấy một mình trong câm nín

Em hãy nói những gì anh chôn kín
Dù lời yêu hay tiển biệt chia xa
Lệ buồn đau anh hứa sẽ phai nhòa


Khi anh biết tình ta là định mệnh

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Không và có thể


Không thể nào tôi quên được em
Những đêm đông lạnh gió xuyên rèm
Hay mưa lách tách rơi mái lá
Là lúc mà tôi nhớ em thêm

Nhớ em mái tóc xoã buông dài
Đôi mắt ưu buồn nét liêu trai
Dẫn dụ hồn tôi vào trong mộng
Bỡi hương sắc ấy quá trang đài

Có thể rồi em sẽ quên tôi
Tim em - Người khác ngự trị rồi
Còn tôi là bóng mờ quá khứ
Lỡ một lần yêu - Chỉ thế thôi

Có thể rồi em sẽ lấy chồng
Tình tôi như thế - Kể bằng không
Ông Tơ, bà Nguyệt chơi cắc cớ
Nữa chừng đã ngắt sợi chỉ hồng

Người tôi yêu


Người của tôi thương có tóc dài
Mái tóc đen huyền phủ bờ vai
Tuổi độ xuân xanh tròn mười bảy
Đôi mắt nhung tròn ngỡ mắt nai

Nàng thường hay buông tiếng thở dài
Trông về xa thẳm như nhớ ai
Thương cha, nhớ Mẹ, bạn bè cũ
Bặt vô âm tín đã lâu ngày?

Em thường đi "shop nighty nine"
Áo quần mua sắm "Second" tay
"Chìu nàng" nên tôi đâu dám cãi
Sợ nàng "phật ý" sẽ nói nhây

Thế nhưng nói đến chuyện bạc bài
Nàng không hề tiếc, chơi thẳng tay
Tiền túi, nhà băng, đều ráo cạn
Bây giờ hai đứa phải ăn mày

 

Em sẽ yêu anh


Em sẽ yêu anh suốt một đời
Dù cho trăng hẹn có đầy vơi
Mặc cho nhân thế bao thay đổi
Em chỉ riêng anh chẳng đổi dời

Em sẽ yêu anh mãi ngàn năm
Dù rằng thân xác phải bập dầm
Dười lằn roi Mẹ răn dạy dỗ
Sợ con lạc lồi vướng sai lầm

Em sẽ yêu anh dù khó khăn
Khuyên anh nhẫn nhục chớ bâng khuâng
Có ngày cha mẹ thương nghĩ lại
Cho duyên đôi lứa được kết thành

  

Tha thứ


Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cở với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :

"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?

Chiều dần buông, anh rồi chợt đến 
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ