Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Cưới vợ nên và không nên


Cưới vợ ! nên cưới vợ ngoan
Nói năng lễ phép họ hàng đều thương.
Cưới vợ ! không cưới vợ cương
Tối ngày gây lộn ra đường biết thân.
Cưới vợ ! nên cưới tuổi dần
Sơn lâm chúa tể chẳng cần sợ ai.
Cưới vợ ! không cưới chân dài
Đẹp thì thấy đó theo trai không ngờ.
Cưới vợ ! không cưới vợ khờ
Gặp mình ngốc nghếch đêm sờ nó la.
Cưới vợ ! không cưới tú bà
Xăm môi , xăm mắt như ma trong mùng.
Cưới vợ ! không cưới vợ lùn
Tân hôn, lễ cưới muốn hôn ! ái chà .
Cưới vợ ! nên cưới cho xa
Khi nhà lục đục sợ ma không về.
Cưới vợ phải xét nhiều bề
Cái ăn, nết ở ô kê ! Rinh liền
Cưới vợ ! nên cưới vợ hiền
Kính trên, nhường dưới xóm giềng đều khen.
Cưới vợ ! nên cưới vợ đen
Mai sau làm ruộng dính phèn chẳng sao.
Cưới vợ ! đừng cưới vợ cao
Cửa nhà chật hẹp làm sao mà vào.
Cưới vợ đôi má hồng đào
Tám mươi tuổi vẫn ngọt ngào nét duyên.
Cưới vợ đừng cưới vợ MIÊN
Về nhà nói chuyện nghe phiền lỗ tai
Cưới vợ tìm đứa nói dai
Cả đêm hót mãi khỏi cài nhạc chuông…/.
Vợ rằng, vợ bảo khỏi luôn
Ngồi mà kén chọn ai buồn biết ngay

NHỚ ƠN THẦY CÔ GIÁO 20/11


NHẤT TỰ VI SƯ, BÁN TỰ VI SƯ.
Dù mai đi bốn phương trời 
Những lời thầy dạy ngàn đời không quên
Bảng vàng năm ấy đề tên
Công thầy dìu dắt đáp đền sao đây 
Năm xưa với dáng hanh gầy
Nhưng trong sâu thẳm chứa đầy nghĩa nhân
Dạy em cố gắng chuyên cần
Vùi mài kinh sử lập thân mai nầy
Trao em lẽ đẹp lời hay
Tránh xa cái xấu đoạ đày hư thân
Lời thầy nặng tựa đòn cân
Đến ngàn năm nữa em cần khắc ghi
Hành trang ngày ấy có gì
Chỉ là tập sách vô tri nhạt nhoà
Nhưng tình sánh tựa muôn hoa
Lưu làm kỹ niệm đã qua một thời
Theo em đi suốt cuộc đời
Những lời vàng ngọc thầy ơi an lòng./.

Bài thơ gia tài của mẹ


Hỏi thế gian ! Có thứ tình cảm nào bằng
tình mẹ cho con.

Từ ngày mẹ mới mang thai
Tình yêu dành trọn tháng ngày cho con
Đợi mong chín tháng mỏi mòn
Bao niềm hạnh phúc nhìn con chào đời
Sớt chia ánh mắt nụ cười
Mong con chóng lớn nên người mai sau
Những khi giông bão thét gào
Sợ con trở bệnh mẹ đau buốt lòng
Những ngày trời chuyển sang đông
Sợ không đủ ấm mẹ bồng trên tay
Những ngày nắng gió heo may
Mo cau mẹ quạt con say giấc nồng....

NỬA GIẤC MƠ HOANG


Đêm qua mơ bóng con thuyền
Lặng lờ rẽ sóng tìm duyên bến tình
Trăng non tựa má đầu đình
Thẹn thùng say đắm bóng hình giai nhân
Hằng Nga tiên nữ giáng trần
Tầm xuân ấp nụ gởi thân anh hùng
Ôm đàn dạo bản tình chung
Xin làm cơn gió đi cùng thời gian
Đường trần dẫu lắm gian nan
Tình yêu đủ lớn vượt ngàn khó khăn
Xưa Kia chú Cuội chị Hằng
Yêu nhau thắm thiết cung trăng nhiệm màu
Thời nay phụ khó tham giàu
Chia tình đôi lứa người đau kẻ sầu
Nghĩa nhân giờ chẳng còn đâu
Vì tiền phụ rẫy quên câu ân tình
Giận đời giận cả chính mình
Buồn cho thế thái nhân tình đổi thay
Trách ta tay trắng bàn tay
Trách người vàng đá đổi thay vội vàng
Ngỡ ngàng nữa giấc mơ hoang
Buồn cho số kiếp chóng tàn vội phai ./.

Tình Người Lính Biển


Tôi viết về anh, về người cầm súng
Chẳng ngại gió sương, giông tố bão bùng
Đêm hải đảo, nghe biển gào gió thét
Vững niềm tin, anh giữ vẹn hiếu trung.


Anh đứng đó, vòng tay ôm thép súng
Canh quân thù, từng đêm trắng lạnh rung
Mặc sương rơi, thấm mặn giữa môi mềm
Vẫn đăm mắt, ngắm từng ngôi sao rụng.

Bạn của anh là thép súng lạnh lùng
Là gió biển, mang vị mặn thủy chung
Là căn gác, không trà không khói thuốc
Không đàn bà, không nhạc điệu mông lung.

Yêu màu xanh, yêu biển đảo muôn trùng
Yêu tổ quốc, diệt thù không nao núng
Bảo vệ vùng trời, biển đảo quê ta
Non nước thái bình trọn khúc tình ca./.
          03/07/2013
 Sáng tác:Võ Hoàng Anh

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Thơ Tình Buồn Nín đi em


Nín đi em
Nín đi em! anh chờ câu từ giã
Tình còn gì lưu luyến nữa mà mong?
Hãy bước đi theo nhục khúc xuân hồng
Để băng giá mùa đông anh gói trọn


Nín đi em! Bàn tay này rất ngắn
Mà tình em dài đến tận biển khơi
Cõi thênh thang đang vẫy cánh gọi mời
Chờ em họp vui vầy xây duyên mới

Nín đi em! Chớ mãi hoài nhỏ lệ
Chần chờ gì mà chẳng chịu chia tay?
Hãy đi đi đừng vương giọt đắng cay
Anh sợ lắm thứ tình thương hại ấy

Nín đi em! Hãy lau khô nước mắt.
Có một lần xin hiểu thấu cho anh
Tiếng yêu xưa nay chết hẳn trong lòng
Trái tim rỗng còn mong gì mà đợi.


Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013

Bụi Phấn


Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cười vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !
Bụi thời gian cứ bay theo gió
Nào biết rày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành
Trên đường gian khổ hóa mong manh
Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thành............

Có biết ngày mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nào biết ngày sau sẽ thế nào !

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo
Trên mái trường xưa nhạt ngói màu
Tóc người xưa cũng chen sợi bạc
Thầy đó trường đây lệ cứ trào....

Con vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt học mà chơi
Phút giây ngày ấy như sống lại
Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt
Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường
Tuổi người đã đủ để vấn vương
Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi
Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương