Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Tình đã vỡ


Lặng nhìn những áng mây trôi
Lá đưa theo gió, mưa rơi rì rào
Con tàu vượt sóng lao xao
Người thương năm cũ nơi nào gởi thân ?
Để rồi lòng mãi buâng khuâng
Luyến thương cho mấy cũng phần riêng ta
Ta đây, người đó cách xa
Sông Ngân cách trở, bao giờ gặp nhau
Lòng anh trĩu nặng ưu sầu
Tương tư ôm khối tình đầu vỡ tan!

Thơ tình, tình bay cao


Hôm qua,qua phố chợ
Một mình thấy bơ vơ
Gặp ai cũng hững hờ
Chẳng gặp người trong mơ !

Hôm kia ngang xóm vắng
Bước vào ngõ nhà em
Tay em buông cánh rèm
Như không hề biết quen

Sang tận làng bên kia
Nơi đón đợi ai về
Nhưng đường xưa vằng bóng 
Vì ai quên câu thề

Hôm nay tôi dạo chơi
Nhập cuộc với thế đời
Nghe hồn mình chơi vơi
Lạc lỏng giữa dòng đời

Đêm nay tôi biết em
Sáng không trống không kèn
Em bước đi vội vã
Để tránh mặt người quen

Tôi biết thân nghèo khó
Tình yêu đâu dám ngõ
Nên tình vụt bay cao

Vãy tay ,vẫy tay chào

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Lấy chồng xa xứ


"Ba đồng một mớ đàn ông"
Vội chi em sớm lấy chồng phương xa ?
Để nơi phố thị phồn hoa
Ánh đèn mờ ảo, xót xa tình nhà

Còn đâu dưới ánh trăng tà
Đầu xanh hai mái thiết tha nguyên cầu
Mong rằng tình được bền lâu
Đừng ai để khổ, để sầu cho ai !

Thương nhau lòng chớ đổi thay
Dù cho tháng lụn, năm dài xa nhau
Một lời ân ái đã trao
Dẩu cho địa vị, sang giàu chẳng ham

Nhưng rồi em đã sang ngang
Lấy chồng xa xứ bẽ bàng duyên tôi
Bây giờ em cảnh đơn côi
Nhớ cha, thương mẹ, nhưng người còn đâu

xa con người quá ưu sầu
Nhớ con mang bệnh sớm chầu Diêm vương
Giờ thì cách trở âm dương
Mộ đà xanh cỏ, con cưng chưa về

Em ơi hảy chọn tình quê
Sớm nên thức tỉnh quay về nơi xưa

Em đã lấy chồng


Chuyến đò xuôi, đưa em về Chợ Lách
Lòng chợt buồn, bởi xa cách người yêu
Em về quê, lòng tôi nhớ thương nhiều
Bao mộng ước, nhiều điều anh chưa nói !

Không từ biệt,sao em đi quá vội?
Anh chưa ngỏ lời, để nói tiếng yêu em
Trở lại nhà, càng cãm thấy buồn thêm
Người xưa đó, giờ đây đà vắng bóng

Có còn chi, cho anh mang hi vọng?
Khi nghe tin ai, cất bước theo chồng!
Con đò chiều, vắng khách lúc trời đông
Tôi cãm thấy, tâm hồn mình lắng đọng

Đã hết rồi, còn gì mà mong ngóng
Đành cam lòng, chôn ước vọng ngày xưa
Tình bay cao, theo gió thoảng mây đưa

Xin vĩnh biệt, tiển đưa em lần cuối!

Tự an ủi


Muốn ngõ lời yêu, nhưng ngại ngần
Trong túi bạc tiền, chẳng một phân!
Chỉ ngại nói ra ,rồi ân hận
Em sẽ chê anh" thằng cù lần"?

Cuộc sống đời anh, lòng sạch trong
Lắm khi đói rách, xác lưng còng
Quần quật suốt ngày, không đủ sống
Còn gì hi vọng, để mà mong ?

Nên em đã vội vã sang ngang?
Không lời từ biệt ,em phũ phàng
Ôm mối tương tư, anh buồn nản
Hận đời, giận luôn kẻ phụ phàng

""Nghèo khổ, lầm than cũng tại mầy!
Trách mầy, không trách, trách ai đây?
Từ nay mãi mãi, thân cô độc
Còn có ai thương, ai đoái hoài ?""

Biết đâu rồi sẽ có được ngày! ?
"Mega" độc đắc trúng vô ngay
Trở thành triệu phú, nhiều người "khoái"
Lắm cô gái đẹp, xếp hàng dài???

Thơ tình Nếu biết rằng em ...


Nếu biết rằng em dạ hững hờ
Còn chi hứng thú nhả vần thơ
Gục đầu tì bút trên trang vở
Suy nghĩ vẫn vơ suốt mấy giờ

Nếu biết rằng em đã yêu ai
Người ta tốt mã lại đẹp trai
Suốt tháng quanh năm bên con gái
Biết thân hiểu phận anh chạy dài!

Nếu biết rằng em với ai kia
Dạo chơi từ sáng tới nữa khuya
Mặc cho hàng xóm cười mai mỉa
Những chàng trai trẻ đứng chầu rìa

Nếu biết rằng em sẽ "cống chò " (có chồng )
Bây giờ tôi đã rỏ nguyên do
Thủ thân an phận vì còn khó
Sang giàu,nghèo túng dám đâu so

Không thể nào quên em


Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Thơ vẫn tuôn lệ mãi ước mi mềm
Tim quặn thắt theo nhịp từng hơi thở
Anh mãi yêu dù muôn trùng cách trở

Không thể nào !
Không thể nào anh có thể quên em
Những đêm khuya trăng rụng xuống bên thềm
Anh nằm đó em êm đềm giọng hát
Và cung sầu tiếng đờn anh khoan nhặt

Không thể nào !
Không thể nào anh có thễ quên em
Dù cho đoạn kết có buồn thêm
Chia xa tử biệt đời đôi ngã

Không thể nào !

Không thể nào anh có thễ quên em