Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Không còn là mộng


Trong giấc chiêm bao tôi ngỡ ngàng
Khi thấy nàng đang sống giàu sang
Người yêu của tôi đang êm ấm
Trong giấc nồng say bên cạnh chàng

Có lúc mộng du tôi lang thang
Tìm qua phố cũ bổng gặp nàng
Nhếch miệng cười khinh em bèn hỏi
Người yêu đâu rồi lại đi hoang ?

Tôi tỉnh giấc mơ dạ bàng hoàng
Phải chăng em thật sự sang ngang ?
Có phải chiêm bao điềm báo trước
Rồi đây tôi sắp phải xa nàng ?

Thật sự là đây chẳng phải mơ
Em tôi không đợi chẳng giã từ
Ba năm thề hẹn như không có
Người lấy chồng xa tôi thẩn thờ

Đã xa rồi


Thôi đã hết rồi em cứ đi
Tình duyên dang vỡ mơ ước gì?
Kỹ niệm sẽ nhạt theo năm tháng
Lưu luyến thêm nhiều cũng phân ly

Vai sánh bên vai bước theo người
Vui vầy bên họ sống chung đôi
Nghĩ đến anh chi cho đau khổ ?
Thêm bận lòng nhau lúc ly bôi

Từ đây đã cách biệt đôi đời
Em có gia đình anh chơi vơi
Kể như ta phải xa nhau mãi 
Cố nhân em hởi! đã xa rồi

Em sẽ yêu anh


Em sẽ yêu anh suốt một đời
Dù cho trăng hẹn có đầy vơi
Mặc cho nhân thế bao thay đổi
Em chỉ riêng anh chẳng đổi dời

Em sẽ yêu anh mãi ngàn năm
Dù rằng thân xác phải bập dầm
Dười lằn roi Mẹ răn dạy dỗ
Sợ con lạc lồi vướng sai lầm

Em sẽ yêu anh dù khó khăn
Khuyên anh nhẫn nhục chớ bâng khuâng
Có ngày cha mẹ thương nghĩ lại
Cho duyên đôi lứa được kết thành

  

Tha thứ


Ghét anh quá ! sao anh trễ hẹn?
Để em đây mắc cở với người
Nhìn họ đang âu yếm, cười vui
Em ngượng nghịu, cắn môi suy nghĩ :

"Anh đến trễ! Vô tình ? cố ý" ?
Em không còn lý trí giải phân
Phải chăng em bạc phước vô phần ?
Tình không được anh yêu trọn vẹn ?

Chiều dần buông, anh rồi chợt đến 
Em quá mừng, e thẹn cúi đầu
Lời lỗi xin, anh nói một câu
Em cảm động, ngã đầu tha thứ

Người phụ tôi rồi


Nếu ngày ấy lời yêu anh đừng ngỏ
Thì em đâu có sầu khổ biệt ly
Nhớ ban đầu em đâu biết chi chi ?
Tại anh đó! trách gì khi đã lỡ ?

Lần đầu tiên em thật tình lo sợ
Sợ mẹ cha biết được chuyện chúng mình 
"Con gái mà không biết giữ tiết trinh 
Biết đâu hắn không thật lòng chung thủy"?

Anh khôn ngoan, còn em vì bồng bột
Trao anh rồi, cứ đêm ngẩn ngày ngơ
Nhớ anh nhiều, tâm sự trải trang thơ
Riêng anh lại ơ hờ, luôn trễ hẹn

Khi nhận được tin em đang mang nghén
Anh lìa xa, chẳng còn đến thăm em
Cho em buồn, đời đã mất màu xanh
Trong bóng tối, em âm thầm đếm bước

Tìm anh yêu trong dòng người xuôi ngược
Anh đâu rồi! Anh thật sự bỏ em?
Đời từ đây có chăng chỉ màu đen
Em gục ngã trước đèn khuya đối bóng !

Tình đã vỡ


Lặng nhìn những áng mây trôi
Lá đưa theo gió, mưa rơi rì rào
Con tàu vượt sóng lao xao
Người thương năm cũ nơi nào gởi thân ?
Để rồi lòng mãi buâng khuâng
Luyến thương cho mấy cũng phần riêng ta
Ta đây, người đó cách xa
Sông Ngân cách trở, bao giờ gặp nhau
Lòng anh trĩu nặng ưu sầu
Tương tư ôm khối tình đầu vỡ tan!

Thơ tình, tình bay cao


Hôm qua,qua phố chợ
Một mình thấy bơ vơ
Gặp ai cũng hững hờ
Chẳng gặp người trong mơ !

Hôm kia ngang xóm vắng
Bước vào ngõ nhà em
Tay em buông cánh rèm
Như không hề biết quen

Sang tận làng bên kia
Nơi đón đợi ai về
Nhưng đường xưa vằng bóng 
Vì ai quên câu thề

Hôm nay tôi dạo chơi
Nhập cuộc với thế đời
Nghe hồn mình chơi vơi
Lạc lỏng giữa dòng đời

Đêm nay tôi biết em
Sáng không trống không kèn
Em bước đi vội vã
Để tránh mặt người quen

Tôi biết thân nghèo khó
Tình yêu đâu dám ngõ
Nên tình vụt bay cao

Vãy tay ,vẫy tay chào