Những bài thơ hay về tình yêu,về mẹ

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

Trã lại cho em



Trã lại cho em lời nói yêu đầu
Của những ngày hai đứa mới quen nhau
Bởi yêu em nên anh quá khổ đau
Bao năm tháng không phai niềm thương nhớ

Trã lại cho em tơ lòng đã ngõ
Trong nắng thu vàng trãi rộng khắp đường quen
Từng hàng cây như mong muốn khát thèm
Cho tình thân lá đừng rời xa nhau nữa

Trã lại cho em những gì đã hứa
Lời nói chân thành trong tận trái tim anh
Tiếng yêu thương anh không thể trọn dành
Những ưu ái cho tình em suốt kiếp

Trã lại cho em những gì đã viết
Xé tim lòng trao gỡi đến cho anh
Mộng ngày xanh hai đứa đã không thành
Nơi đất khách tim lòng anh gía lạnh

Nơi phương xa xin em đừng hờn trách
Mối tình sầu mỗi đứa một hướng đi
Phút chia ly em đã nói những gì
Xin trã lại lời thề em hôm ấy

Một lần yêu là một lần thất bại
Mối tình đầu dang dở đến hôm nay
Hình bóng em anh nhớ mãi không phai
Nên đau khổ trong chuổi ngày viễn xứ

Trã lại cho em mối tình xưa củ
Đã đi vào dĩ vãng của thời gian
Cùng đên thu gió mát với trăng ngàn
Tình ta đó anh xẽ chôn vào nơi huyệt mộ …


Thơ tình Tôi Yêu Em


Tôi yêu em như rừng thông bát ngát
Xanh biết bốn mùa không héo úa vào đông
Tình của tôi như dòng nước âm thầm
Trôi chãy mãi trong lòng sông vô tận

Tôi yêu em một tình yêu trầm lặng
Tha thiết nhẹ nhàng nhưng mạnh tựa bão giông
Bỡi yêu em nên tôi rất cãm thông
Dù hai đứa đôi bến bờ chia cắt


Tôi yêu em như một cơn gió lốc
Cuồn cuộn xoáy vào điễm tựa của tình yêu
Rộng rãi trôi xuôi theo con nước thũy triều
Xẽ dâng mãi cho tình yêu ngời sáng

Tôi yêu em như nắng hồng sa mạc
Sưỡi ấm muôn đời không lạnh lẽo trái tim
Vũ trụ bao la mà tôi chỉ có yêu em
Bỡi tim hai đứa có cùng chung một nhịp đập

Tôi yêu em một tình yêu chân thật
Không lộc lừa không tính toán nghĩ suy
Tình cũa tôi chỉ mãi mãi trao đi
Không đòi hỏi mối tình em đáp lại

Tôi yêu em một tình yêu quằn quại
Trong cơn say quên cãm giác của con người
Hơi men nồng hâm nóng lại tuổi đôi mươi
Đời trai trẻ trong tung hoành ngang dọc.



Đêm Buồn Tình Nhớ



Tôi lang thang khi hoàng hôn xuống
Trên bầu trời lấp lánh vạn vì sao
Bóng thân quen như vẩy tay chào
Cùng nhẹ bước theo tôi trong vô định

Bước chân đi mà không cần suy tính
Đi về đâu ? và định hướng phương nào?
Ngước lên trời muốn hỏi những vì sao
Xin chỉ lối đưa đường cho tôi nhé

Tôi với em cuộc tình hai lối rẽ
Như sao trời chỉ soi sáng đêm đen
Nhớ thương em anh trúc cạn nỗi niềm
Trong đêm tối với vì sao quen thuộc

Mãi miên man mà không dừng chân bước
Nghe tâm hồn trống trãi lạ làm sao
Đêm hôm nay như thổn thức tuôn trào
Từng kỷ niệm như hiện về trong thực tại

Giãng đường xưa anh vẫn cò nhớ mãi
Gỡi cho em những dòng chữ hẹn hò
Em cất vào trong đôi mắt âu lo
Nhìn quanh quất coi có ai trông thấy

Sau giờ học anh vẩn chờ em đấy
Trao lá thư , em chỉ khẻ mĩm cười
Đưa mắt nhìn và nói nhỏ với tôi
Chiều thứ bãy anh chờ em trước cỗng

Tôi đứng đây như người trong cõi mộng
Khẽ nhìn em khuất bóng dưới hiên nhà
Từng dãy nhà ký túc xá xa xa
Tôi quay gót trỡ về trong vui sướng

Ngồi trên xe mà lòng mừng vô tưỡng
Hẹn với em trong những buổi cuối tuần
Xuân , hạ , thu tàn , rồi lại tới đông
Theo năm tháng tôi càng yêu em mãi

Chia tay em vào mùa thu khắc khoãi
Trong đêm thâu tôi đau khổ nghẹn ngào
Trên tay cầm chiếc khăn trắng em trao
Mà khoé mắt rưng rưng đôi dòng lệ

" Chiếc khăn tay chĩ hồng thêu chặc "
" Nơi quê nhà em mãi đợi chờ anh "
Đọc dòng thơ tôi quặn thắc tim lòng
Em yêu hỡi ! Tình nồng anh vẩn vậy

Bao năm qua nơi phương trời hãi ngoại
Vẩn yêu em trong xa vắng đoạn trường
Sao em đành phãn bội lại lời thương
Trên khăn trắng em trao anh ngày đó

Tim lòng anh muôn đời xin đễ ngõ
Chờ đợi em trong suốt kiếp đau buồn
Bỡi kiếp nầy không trọn vẹn yêu đương
Xin thượng đế ban cho anh kiếp khác

Xẽ cùng em trọn đời hợp tác
Nối tơ tình đến vạn kiếp mai sao
Tình của anh như muôn lượn sóng dâng trào
Và vĩnh viễn yêu em như một hằng số

Đêm đã tan vầng thái dương vừa ló dạng
Xoá tan đi một đêm tối ưu buồn
Chiếc áo choàng đã ước đẫm mù sương
Tôi quay gót trỡ về nơi ẩn trú...


Buổi Tối Trăng Mờ


Khúc biệt ly từ đâu vang tới
Tâm sự buồn bỗng trỗi dậy trong tôi
Rượu chưa say , sao nghe cay đắng bờ môi
Lời từ tạ vang lên theo khúc hát

Tiễn đưa nhau lòng tôi nghe như tan nát
Mối tình sầu biết trã lại cho ai …
Cố nhân ơi ! sao tôi vẫn mãi u hoài
Tìm quên lãng trong men nồng hương rượu

Muốn thét lên cho càng khôn vũ trụ
Hóa giãi dùm đau khỗ cũa lòng tôi
Và quên đi nghịch cãnh của cuộc đời
Xin vá lại trái tim đau đang rĩ máu

Tôi mơ ước một cuộc đời không chao đão
Không đau thương , không rã rượi trong lòng
Không buồn phiền vì chia cắt tình chung
Không lừa lộc , không có tình yêu bội phãn

Nhạc du dương như lời than oán
Tôi nhẹ nhàng trong vũ diệu Tango
Trong vòng tay em như dã mơ hồ
Cùng nhẹ bước trong quay cuồng ánh chớp

Em là ai tôi đây không biết được
Nét u buồn trên gương mặt quá trầm tư
Chĩ gặp em trong buỗi tối trăng mờ
Chắc có lẽ , có cùng chung tâm sự

Cụng ly nhau cho quên đời lữ thứ
Từng giọt sầu trên khóe mắt em sa
Sánh vai nhau đi dưới ánh trăng tà
Tôi lặng lẽ bên em mà không nói

Cãm thông nhau đâu cần phãi hỏi
Chỉ hiễu thầm qua ánh mắt em trao
Lòng của tôi đã chết lạnh tự hôm nào
Không cãm giác với cơn say tình ái



Tình Yêu Vĩnh Hằng



Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát

Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái

Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc

Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay vút tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập

Tôi yêu em như muôn vì tinh tú
Soi sáng đường trong u tịch của đêm đen
Phá tan đi những khuôn khổ định kèm
Của phong kiến ngàn đời còn cổ hủ

Yêu như thế vẩn còn chưa đủ
Muốn tim em là sở hữu của riêng mình
Như cánh bườm căng gió vượt biển xanh
Theo lượn sóng nhấp nhô trong êm ả

Tôi yêu em một tình yêu buông thả
Không lọc lừa không biên giới cách ngăn
Như đại dương không còn lượn sóng ngầm
Cho hai đứa vĩnh hằng trong luyến ái..
.


Thơ tình Áo Trắng


Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng . Em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng.

Em đẹp bàn tay ngón ngón thon,
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.

Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời,
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.

Đôi lứa thần tiên suốt cả ngày,
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Tỏa phất đôi hồn cánh mộng bay.



Chưa bao giờ buồn thế - Cung Trầm Tưởng



Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly

Tiễn em về xứ mẹ
Anh nói bằng tiếng hôn
Không còn gì lâu hơn
Một trăm ngày xa cách

Ga Lyon đèn vàng
Tuyết rơi buồn mênh mang
Cầm tay em muốn khóc
Nói chi cũng muộn màng
Hôn nhau phút này rồi
Chia tay nhau tức khắc
Khóc đi em. khóc đi em
Hỡi người yêu xóm học
Để sương thấm bờ đêm
Đường anh đi tràn ngập lệ buồn em...

Ôi đêm nay
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly Tàu em đi tuyết phủ
Toa anh lạnh gió đầy
Làm sao anh không rét
Cho ấm mộng đêm nay
Và mơ ngon trên khắp nẻo đường rầy !

Trời em mơ có sao
Mình anh đêm ở lại
Trời mùa đông Paris
Không bao giờ có sao

Trời mùa đông Paris
Chưa bao giờ buồn thế !